Chương 480: Hung phạm.

1.1K 79 8
                                    

Khi hai người gác cổng bị gọi ra thẩm vấn, đều là bộ dáng vẻ mặt mờ mịt, bọn họ không biết bản thân vì sao lại sẽ bị thẩm vấn, mấy ngày hôm trước không phải đều đã công đạo rõ ràng rồi sao? Hơn nữa bọn họ cũng có nhân chứng có thể chứng minh bọn họ căn bản là không đi qua thư phòng lão gia bên kia.

Bởi vậy, bọn họ vừa nhìn thấy Mục Viễn Tu liền hô to oan uổng, nói bản thân không có giết hại lão gia.

Mục Viễn Tu thấy bọn họ cảm xúc có chút kích động, liền ra hiệu thủ hạ buông bọn họ ra, sau đó ôn hòa nói: "Hai vị tiểu ca không cần sợ, bản quan cũng không có ý hoài nghi các ngươi gây án, nhưng mà đối với chuyện đêm đó vẫn còn có chút nghi ngờ, cho nên lại tìm nhị vị tới tán gẫu một chút."

Ngưu Tam cùng Tiểu Lục Tử nghe hắn nói như vậy, cũng thả lỏng chút, sau khi Mục Viễn Tu để cho bọn họ ngồi xuống, cũng đưa lên một mâm trà bánh, không khí càng trở nên hòa hợp. Bọn họ chưa từng được đại quan tiếp đại long trọng, hành động của Mục Viễn Tu làm cho bọn họ có chút thụ sủng nhược kinh, hận không thể đem toàn bộ sự tình biết được đều nói cho hắn.

Mục Viễn Tu dựa theo phương thức trước đó hỏi vấn đề, nhận được câu trả lời cùng mấy ngày hôm trước giống nhau như đúc, vẻ mặt của hai người bằng phẳng, ánh mắt thanh minh, nhìn dáng vẻ xác thật không nói dối.  

Mục Viễn Tu giơ tay đưa chén trà tới miệng, nhìn như lơ đãng hỏi một câu: "Nghe nói Ngưu tiểu ca thích uống rượu?"

Ngưu Tam sắc mặt đại biến, lập tức xua tay: "Đại nhân, tiểu nhân không thích uống rượu, không thích uống."

Mục Viễn Tu khẽ cười một tiếng: "Ngưu tiểu ca không cần sợ hãi, bản quan cũng thích uống rượu, ta cho rằng thời điểm nhàn hạ đi ra ngoài uống xoàng mấy chén, là một chuyện vui vẻ nhân sinh." Dứt lời, còn làm ra một bộ say mê trong đó.

Chính cái gọi là bạn rượu gặp nhau, hết sức thân thiết, Ngưu Tam lập tức có tinh thần, cao hứng mà nói: "Tiểu nhân cũng cho rằng như vậy, uống dăm ba ly căn bản làm thể làm lỡ được chuyện gì."  

Mục Viễn Tu rất là tán đồng: "Đúng vậy, xem ra Ngưu tiểu ca cũng là người có cá tính a."

Ngưu Tam thêm đắc ý, nhất thời bộ dạng hí hửng thế nhưng giống như ở trên bàn tiệc bắt đầu thổi phồng. Mục Viễn Tu mỉm cười lắng nghe, thỉnh thoảng còn gật đầu khen ngợi, Tiểu Lục Tử ở một bên bộ dáng hiển nhiên có chút đứng ngồi không yên, y không nghĩ tới Ngưu Tam vẫn luôn ở trong phủ chịu mắng thế nhưng cùng vị đại nhân này có sở thích tương đồng.  

Mục Viễn Tu lúc này dời tầm mắt về phía Tiểu Lục Tử, hỏi: "Nhìn dáng vẻ Tiểu lục ca là một người không thích uống rượu."

Tiểu Lục Tử căng da đầu nói: "Tiểu nhân xác thật không uống được bằng Ngưu Tam, nhưng ngày lễ ngày tết cũng sẽ uống một chút."

Mục Viễn Tu khen: "Như vậy cũng khá tốt, rượu a, uống quá nhiều cũng không được, không chỉ đau đầu, còn dễ dàng hoa mắt dễ nhìn nhầm."  

Tiểu Lục Tử vừa nghe, tức khắc cùng hắn có chung đề tài, bắt đầu mắng Ngưu Tam, hắn nói: "Còn không phải vậy sao, mỗi lần Ngưu Tam uống rượu xong đều như vậy, thời điểm lần trước người tới trong phủ, y khăn khăn nói thiếu một người, ta nói y hoa mắt y còn tranh cãi với ta nữa!" 

[Edit][401 - Hoàn] Xuyên Qua Cổ Đại Làm Phu Tử.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ