Chương 413: Cẩn thận đến mấy cũng có sai sót.

1.1K 92 7
                                    

Nghe Mục Viễn Tu nghiêm trang cùng hắn nói cái gì "Nhất mệnh nhị vận tam phong thuỷ", Sở Từ trong lòng nghĩ, hắn vận khí có thể xem như đứng đầu.

Khi ở hiện đại sinh ra ở trong gia đình phần tử trí thức, từ nhỏ đến lớn đều không có nếm qua cuộc sống khổ cực. Sau khi xuyên qua, hắn được người thân yêu thương, sau lại có hai vị tiên sinh dốc lòng dạy dỗ, thi đậu Trạng Nguyên. Hơn nữa hắn ở hiện đại là một con cẩu độc thân, tới cổ đại trực tiếp thoát khỏi đơn độc, những điều này không phải đều là vận khí sao?

"...... Ngươi nghe hiểu chưa?" Mục Viễn Tu blah blah nói một đống lớn, quay đầu nhìn, tiểu tử này tựa hồ đang thất thần.

Sở Từ lập tức hơi hơi mỉm cười: "Tiểu tử hiểu được, Mục thúc là bảo ta không thể ỷ vào vận khí tốt thì tùy ý làm bậy, cần phải có thực lực tương đương, mới có thể xứng với vận khí tốt của mình."

"Trẻ nhỏ dễ dạy." Mục Viễn Tu vừa lòng mà vuốt vuốt chòm râu, cùng người như vậy nói chuyện, cũng thật quá bớt lo.

"Đúng rồi, vừa rồi ta không phải hỏi ngươi có biết ta vì sao phải gọi ngươi lại hay không? Trong lòng người đã có suy đoán hay chưa?" Mục Viễn Tu không có quên lời vừa rồi mình nói.

Sở Từ trầm ngâm trong chốc lát, hỏi dò: "Có phải có liên quan đến chuyện Oa nhân hay không? Không đúng, chuyện Oa nhân không nên do Đại Lý Tự tới phá án. Như vậy việc này...... có liên quan đến tuần phủ đại nhân?"

Mục Viễn Tu gật gật đầu, nhận được một ánh mắt tán dương, Sở Từ được cổ vũ, tiếp tục nói: "Tuần phủ đại nhân bao che Triệu Khoan, trong lúc cấm biển thà rằng làm sai quy củ cũng muốn để cho bọn họ ra biển, trong chuyện này nhất định có ẩn tình. Nhưng y là đại quan đứng đầu Nam Mân, những người khác không thể vượt quyền thẩm án, cho nên phải đợi sau khi Chúc nguyên soái buộc tội, triều đình mới có thể xử lý. Lần này Mục đại nhân lại đây, chính là điều tra việc này?"

"Không hổ là Trạng Nguyên Lang! Ngươi cũng biết cho dù ngươi không ở kinh thành, cũng thường xuyên nổi lên phong ba?" Mục Viễn Tu thường xuyên có thể nghe tới cái tên Sở Từ này. Năm kia hiệp trợ phá án, năm trước làm cái gì Giáo Dục Báo, năm nay lại bày mưu tính kế đại phá Oa nhân, những việc nhỏ linh tinh vụn vặt khác cũng có khi nghe thấy.

Nếu như để người đời sau tổng kết lại, đại khái chính là: Ca không ở giang hồ, nhưng giang hồ khắp nơi đều có truyền thuyết của ca đi.

Sở Từ nói: "Cũng có nghe thấy. Ta có một nghĩa huynh ở kinh thành, chúng ta thường xuyên gửi thư cho nhau."

"Nghĩa huynh? Là ở trong nha môn nào làm việc?" Mục Viễn Tu có chút tò mò, người này tất nhiên là người thân cận, nhưng ở trong triều đình, hắn giống như không thấy vị đại nhân nào cùng Sở Từ đặc biệt thân cận.

Sở Từ thiếu chút nữa buột miệng thốt ra hai chữ "Khấu Tĩnh", nhưng hắn nghĩ lại, nếu lúc này nói Khấu Tĩnh là nghĩa huynh hắn, sau này khi quan hệ lộ ra, chỉ sợ sẽ chọc người phê bình. Vì thế, lời nói đến bên miệng vòng trở lại thành: "Nghĩa huynh tên gọi Khấu Tuân, là một vị lang trung Công Bộ."

Khấu Tuân nam kỹ thuật lãng đãng đáng thương lúc này bị lôi ra chắn thương.

"Công Bộ a," Mục Viễn Tu cau mày nghĩ nghĩ, lang trung cũng có thể lên đại triều, nhưng trong ấn tượng của hắn chưa từng nghe nhắc tới người này, hắn ở trong đầu lật xem thật lâu sau, rốt cuộc nghĩ ra, "Mấy năm trước Công Bộ chế ra bảng đen phấn viết, rồi sau đó lại cải tiến xe ngựa quan chế kinh thành, làm nó đi đường không còn xóc nảy, những việc này tựa hồ đều có bóng dáng vị nghĩa huynh kia của ngươi a."

[Edit][401 - Hoàn] Xuyên Qua Cổ Đại Làm Phu Tử.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ