Chương 510: Máu tương dung.

1.1K 90 3
                                    

Mọi người đều chờ Sở Từ lên tiếng nói rõ ngọn nguồn, nhưng Sở Từ lại giống như cố ý làm mọi người tò mò, hắn không nói gì, mà là đi về phía trước vài bước tới bên cạnh Tịch Mai, bưng lên chén nước kia đưa tới trước mắt nhìn nhìn.

"Từ xưa đến nay, mọi người thường sẽ sử dụng phương pháp lấy máu nhận thân tới phán đoán giữa hai người có tồn tại quan hệ huyết thống hay không. Nhưng mà loại biện pháp này, cũng không tính là đáng tin cậy. Bởi vì chỉ cần ở trong nước bỏ thêm một chút phèn, là có thể làm máu khác nhau hòa tan, làm cho máu của hai người không có quan hệ máu mủ cũng có thể tương dung."

Trương đại nhân cười nhạo một tiếng: "Nói hươu nói vượn! Từ xưa tới nay dùng đều biện pháp này, theo như lời ngươi nói, chẳng phải là ra rất nhiều người bị án oan sao?"

Sở Từ buông chén, khom lưng nhặt lên chủy thủ trên mặt đất, nhìn Trương đại nhân cười cười, rồi sau đó lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, kéo qua tay Trương đại nhân, ở trên đầu ngón tay cắt một đao.

"Nhãi ranh dám vô lễ?!" Trương đại nhân bị hắn lấy một giọt máu, sau khi lấy lại tinh thần lập tức rút ra, chỉ vào cái mũi Sở Từ mắng to.

"Trương đại nhân, ngài trước đừng nóng giận, hạ quan chỉ là muốn cho ngài xem xem, lời vừa rồi của ta là thật hay không là thật. Các ngươi xem ——"

Tầm mắt của mọi người theo tay hắn chuyển qua trong chén, lập tức đại kinh thất sắc. Máu của Trương đại nhân, thế nhưng cũng cùng hai giọt máu vừa rồi kia hòa quyện với nhau, đã phân không rõ là máu của ai.

Sở Từ cười: "Chúc mừng Trương đại nhân, xem ra ngài cùng Hoàng Hậu Đại hoàng tử, đều có quan hệ huyết thống a." Những người khác cũng che miệng cười.

Trương đại nhân mặt trướng thành màu gan heo, ngực cấp tốc phập phồng, đột nhiên ra tay đánh về phía Sở Từ. Giơ đến một nửa, lại bị một bàn tay chặn lại.

Sở Từ nhanh chóng lẻn đến phía sau người tới, vươn đầu tới nói: "Quân tử động khẩu không động thủ, hạ quan chỉ là dựa theo cách nói của ngài đùa một chút, ngài cần gì phải tức giận như vậy chứ?"

Trương đại nhân muốn rút tay ra, lại không thể động đậy. Y nhìn về phía người tới, tức giận nói: "Khấu Tĩnh tiểu nhi, ngươi đây là ý gì, dám ra tay với lão phu?"

Khấu Tĩnh không kiêu ngạo không siểm nịnh nói: "Chỉ cần ngài bảo đảm không ra tay, hạ quan lập tức buông tay."

Trương đại nhân thấy hắn thái độ kiên định, bất đắc dĩ gật gật đầu, đợi sau khi Khấu Tĩnh thả lỏng tay, oán hận mà rút tay về. Y nhìn về phía cái chén máu tương dung kia, chuyển hướng tầm mắt về phía Hoàng Hậu, nói: "Hoàng hậu nương nương, mong ngài cho một lời giải thích đi."

"Bổn cung căn bản không biết cái gì bạch phèn đỏ phèn, sao có thể ở trong nước thêm cái này. Còn chuyện máu vì sao sẽ hòa vào nhau, thì phải hỏi Sở đại nhân động tay động chân cái gì." Hoàng Hậu nghe Sở Từ nói xong, trong lòng thở dài nhẹ nhõm một hơi, cho nên lúc này nói chuyện tỏ ra đặc biệt tự tin.

"Trong nước có phèn hay không, nghiệm một chút liền biết. Thứ ấy nếm lên hương vị chua xót, vào miệng có cảm giác tê dại. Trong nước bình thường, hẳn là không có đi? Vì để phòng ngừa có người giấu giếm không báo hoặc cố ý vu oan, chúng ta có thể mời một người ngoài điện không hiểu rõ lại đây, thử một lần là được."

[Edit][401 - Hoàn] Xuyên Qua Cổ Đại Làm Phu Tử.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ