Bầu không khí nhất thời căng thẳng, hồi lâu sau hai người cũng không ai mở miệng.
Trong lúc Ngu Trật muốn cáo lui, Hoàng Hậu âm trầm nói: "Ngươi cho rằng, ngươi thật có thể đi làm nhàn vương tự tại sao?"
Ngu Trật khó hiểu mà nhìn về phía nàng, chỉ cần hắn chịu rời khỏi kinh thành, không còn nhúng tay vào việc triều chính, chẳng lẽ Thái Tử còn sẽ đuổi tận giết tuyệt hắn hay sao?
"A, ngươi cũng biết, ngươi phụ hoàng đã sắp tỉnh? Chuyện ngày đó y rõ ràng hơn bất kì ai khác, Trương quý phi chết, y rất nhanh cũng có thể hỏi ra chân tướng. Hai người chúng ta hợp mưu giết nàng, chẳng lẽ ngươi còn nghĩ bản thân mình có thể đứng ngoài cuộc?" Hoàng Hậu nói, nếu không phải như vậy, nàng cũng không cần phải gấp gáp nhất thời.
Hai mắt Ngu Trật trừng lớn, phụ hoàng vẫn luôn hôn mê bất tỉnh sắp tỉnh lại?
"Ngươi không phải nói y nhất định sẽ không tỉnh lại sao?!"
"Có lẽ là bởi vì lập Thái Tử, y tự cảm thây giang sơn Đại Ngụy vững chắc, trong lòng không có oán hận, mới chậm rãi tốt lên. Bổn cung vốn định nương tay Trương đại nhân giết chết Ngu Tắc, đến lúc đó ngươi đi tới trước giường phụ hoàng nói cho y, bảo đảm y sẽ không chịu đựng nổi kích thích, lập tức băng hà. Đại Ngụy quốc tang, cả nước cùng đau buồn, Ngu Thu thân là Thái Tử càng là trốn không thoát. Đến lúc đó chỉ cần bổn cung động tay động chân một chút, y liền sẽ giống như Tứ thúc chết yểu kia của ngươi."
Hoàng Hậu cười lạnh một tiếng, Ngu Trật lại từ trong lời nói của nàng nghe hiểu một chút chuyện không biết.
"Tứ...... Tứ thúc là ngươi —— bởi vì ngươi nói với phụ hoàng chuyện này, cho nên y mới có thể hộc máu hôn mê?" Ngu Trật vẫn luôn tò mò Hoàng Hậu ngày đó nói cái gì, nếu là nói chuyện này, hắn có thể hiểu được vì sao phụ hoàng chịu kích thích mạnh như vậy.
Năm đó phụ hoàng tự biết thân thể không tốt, cho nên đối với Tứ thúc ký thác kỳ vọng cao, quan tâm Tứ Thúc so với quan tâm bọn họ là con cái còn tốt hơn nhiều. Trên làm dưới theo, Hoàng Hậu cũng đối với mẫu tử bọn họ phá lệ tốt hơn, tốt đến làm tất cả mọi người đều không có phòng bị.
Sau lại không biết vì sao, thân mẫu Tứ thúc ám sát tiên hoàng hậu, sau đó Tứ thúc vì đền bù tội mẹ đẻ, suốt ngày quỳ ở trước linh, thực hiện nghĩa vụ hiếu tử. Ở trong ngày tiên Hoàng Hậu hạ táng, y rốt cuộc ngất đi, cả người sốt cao không lùi, sau đó liền chết.
Lại hóa ra, hết thảy những điều này đều xuất từ tay mẫu hậu!
"Đúng vậy, không nghĩ tới y còn có thể tỉnh lại! Hiện tại xem ra, y cũng là một người vô tình a." Hoàng Hậu khinh miệt mà cười một tiếng, "Cho nên ngươi nghĩ kỹ đi, là muốn đi làm cái gọi là nhàn vương tự tại, hay là cùng bổn cung, ở trước khi phụ hoàng ngươi tỉnh lại, đem quyền lực nắm ở trong tay chính mình?"
Ngu Trật nhất thời không nói nên lời, hắn không biết bản thân mình nên nói cái gì. Lời thề son sắt vừa rồi đã theo lời Hoàng Hậu nói mà tan thành mây khói, hiện tại trong lòng hắn đều là những chuyện có khả năng phát sinh sau khi phụ hoàng tỉnh lại.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit][401 - Hoàn] Xuyên Qua Cổ Đại Làm Phu Tử.
General FictionPhần tiếp theo: 401 - Hoàn. Tác giả: Ma Lạt Duẩn. Chuyển ngữ: Ada Wong. Thể loại: Đam mỹ, Cổ đại, Nguyên sang, Xuyên việt, Thăng cấp lưu, Quan trường, Cường cường, Chủ thụ, Cung đình hầu tước, Song khiết, HE. Văn Án: Sở Từ là một lão sư cao trung...