🌦️[VỆ SĨ LẠNH LÙNG].14

31.2K 1.5K 44
                                    

Chương 14

Chuyển ngữ: Andrew Pastel

Vòi hoa sen được bật lên, một dòng nước mỏng rơi xuống ướt đẫm hai người,

Cả người Văn Ngọc Thư gần như bị thân thể cường tráng của Liễu Trì che lại, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy một chút áo sơ mi mờ ướt dính vào người mình. Đôi chân thon dài mở rộng, lòng bàn chân yếu ớt giẫm lên nền gạch đen ẩm ướt trong phòng tắm, ngón chân tròn trịa nhàn nhạt màu hồng. Một giọt nước chảy ra từ chóp tóc, cậu tựa vào bức tường phủ đầy hơi nước phía sau, lộ ra khuôn mặt xinh đẹp ửng hồng, đôi mày khóe mắt lạnh lùng giờ đã trở nên quyến rũ, rõ ràng đang bị con trai đổ vào tinh dịch, cơ thể run rẩy vì bị xuất tinh bên trong, nhưng đôi mắt màu hổ phách sáng màu đó nhìn hắn, phản chiếu bóng dáng của hắn.

Khoái cảm xuất tinh kéo dài vài phút, Liễu Trì rốt cục mềm hạ thân, hôn lên má Văn Ngọc Thư trong dòng nước ào ào, như không để ý đến ông bô phía sau.

Đôi mắt đào hoa của Liễu Thính Lam ánh lên một chút lạnh lùng, nhẹ giọng nói: "A Trì, đủ rồi. Cha đã lui một bước rồi, đừng quá tham lam."

Cảnh Liễu Nhiễm Nhiễm và Văn Ngọc Thư đứng trong vườn đã đốt cháy trái tim của hai cha con, đồng thời khiến họ nhớ lại sự lạnh lùng xa cách cùng câu nói lặp đi lặp lại không thích đàn ông của vệ sĩ này.

Mấy ngày nay họ đã kiệt sức vì chiến đấu, không có cách nào tiếp tục như thế này, cuối cùng cũng đã đạt tới giai đoạn thương lượng và chia sẻ.

Liễu Trì dừng một chút, khoang mũi phát ra tiếng "hừm", lòng chua xót muốn chết. Hắn vuốt ve gương mặt Văn Ngọc Thư, rút ​​lưỡi ra khỏi miệng, Văn Ngọc Thư dường như mất lý trí, ánh mắt vẫn tan rã, hắn rút lưỡi ra cũng không biết, chiếc lưỡi mềm mại đỏ mọng vẫn thè ra ướt át, một vệt nước bọt trượt xuống khóe môi, khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng của thanh niên ửng hồng ướt át trông thật hoạt sắc sinh hương.

Hắn nhìn ngắm một hồi mới miễn cưỡng rút cây hàng vẫn còn cứng của mình ra, bởi vì hút quá mạnh, lỗ thịt phát ra tiếng "baa", hai chân đang mở ra của Văn Ngọc Thư run lên, cửa hậu chảy ra một dòng tinh dịch trắng đục, Liễu Trì ướt đẫm cả người, cơ bắp bọc một tầng óng ánh, thản nhiên dùng khăn tắm bên cạnh quấn lấy hạ thể của cậu.

Văn Ngọc Thư bị còng ở bên cạnh vòi hoa sen, tóc ướt sũng, đầu choáng váng, cậu nhìn Liễu Thính Lam ưu nhã đi tới, dừng lại trước mặt mình, ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng dùng bàn tay thon dài trắng xanh của mình nâng cằm cậu, đôi mắt đào hoa chăm chú ngắm nhìn, khóe môi cong lên ý cười: "Nhìn xem, thật đáng thương."

Cậu lơ đãng thở hổn hển, bên tai dường như nghe thấy tiếng "lách cách" nhẹ, bàn tay đang treo lên yếu ớt rơi xuống, sau đó cậu được người đàn ông bế lên, khoang mũi cậu tràn ngập mùi trà thoang thoảng trên cơ thể hắn. Sau vài giây, hơi thở đột nhiên trở nên trong trẻo, cái nóng ngột ngạt của phòng tắm biến mất, cậu không còn sức lực mà ngồi trong vòng tay của người đàn ông, mở rộng hai chân, tấm lưng ướt át áp vào lồng ngực nóng bỏng của hắn, một khối lớn cứng rắn bỏng nóng cộm lên dưới mông.

[đam/H văn/NP] Xuyên vào ngôn tình gạ trai thẳngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ