"sao, mày ăn nằm với thằng đó nay chắc kiếm được bộn tiền hả"
là ông cha dượng khốn nạn của em, ông ta canh ami về sao? được cứ chửi thoải mái đi, em cũng chẳng bận tâm lời ông ta nói làm gì vì em sắp được rời khỏi cái nơi địa ngục này rồi, em phớt lờ ông ta không thèm đếm xỉa tới bước qua mặt ông ấy.
thấy em không thèm quan tâm ông ta tức giận liền chạy đến nắm tóc em đẩy ngã ra sàn rồi nằm đè lên người dở trò đồi bại với ami.
"ông già khốn khiếp buôn...ưm buông, buông tôi ra"
em chống cự quyết liệt, la lớn nhưng lão già yêu râu xanh dùng tay bịch miệng ami lại, đây không phải là lần đầu lão làm thế với em, những lần trước em đều trốn thoát được có lần em còn đập đầu ông ta đến chảy máu nhưng ông ta vẫn không chừa, hôm nay chắc nhà không có ai nên lão mới dám làm thế.
ông ta xé toạt áo ami ra hôn vào ngực em tới tấp, nhân lúc lão sơ hở em cắn mạnh vào tai đến chảy máu khiến hắn đau điếng ôm lỗi tai mình, lúc này em đẩy mạnh ông ta ra, rồi chạy ra khỏi nhà vừa tới được cửa thì bị lão nắm được chân, ami với lấy chậu bông trước nhà nhanh tay đập vào đầu hắn. vậy mà hắn vẫn còn ngoan cố đuổi theo ami.
em vừa khóc vừa chạy thật nhanh, cuộc đời đúng là muốn triệt đường sống của em đây mà, vậy thì được rồi ami em cũng không còn muốn sống nữa chết đi là chấm dứt hết mọi chuyện đúng không.
hai tay em ôm lấy mảnh vải còn lại trên người mình, ami lao đầu ra đường lớn mặc cho xe đang chạy qua chạy lại ầm ầm, lão già vẫn còn đuổi theo phía sau với mong muốn bắt được em, ami vừa ra tới đầu hẻm thì đụng phải một người, em ngã ra đất cố đứng dậy nhưng bị người kia chặn lại.
"ami là em sao"
là jhoon anh vừa đi làm về, hôm nay jihoon trực ca đêm ở bệnh viện nên phải về trễ.
"a mày đây rồi để coi mày còn chạy được nữa không"
lão già kia đã đuổi kịp đến lao về phía em, ami sợ hãi ôm jihoon khóc lớn mong anh cứu cô.
"jihoon cứu hức hức cứu em"
anh ôm người ami về sau lưng mình, anh biết cha mình đã dở trò đồi bại với ami nữa rồi, vì đã nhiều lần anh bắt gặp ông ta làm thế với em , jihoon đã cứu em rất nhiều lần, lần nào lão cũng cầu xin anh tha thứ, nhưng ngựa quen đường cũ lão già đó vẫn vậy.
anh tức giận xô ngã ông ta, đối với anh người cha ân cần, yêu thương con cái đã chết từ lâu rồi, trong mắt anh cha mình giờ đây không khác gì kẻ biến thái, nghiện ngập, ông ta thấy con trai mình thì xấu hổ chạy đi khỏi đó.
anh ôm ami vào lòng, lấy áo của mình khoác vào cho ami rồi đưa cô vào nhà. cô còn sợ lắm nên ôm anh rất chặt. anh lau nước mắt, xoa đầu ôm em, lần đầu tiên jihoon được ôm em lâu đến vậy, ước gì thời gian này ngừng trôi để anh được bên người thương lâu chút nữa, sợ khi cái ôm này kết thúc cô sẽ lại xua đuổi anh như trước kia.
"ami anh xin lỗi, anh không bảo vệ được em"
anh yêu thương gương mặt xinh đẹp ấy, nước mắt không xứng đáng rơi trên khuông mặt này, nhưng 5 lần 7 lượt anh vẫn cứ thấy giọt nước đáng chết ấy lại nằm trên mặt em.
BẠN ĐANG ĐỌC
Trọn Kiếp || Jungkook
Romansanếu cuộc đời này không dịu dàng với em...về đây anh sẽ cho em tất cả. [20/5/2023]