dạo này em không nghe được tin tức gì từ bà ta, mẹ em nữa, eunji cũng thế, jihoon thì thỉnh thoảng lại đến thăm em, hoặc là em đến thăm anh ấy. em có hỏi tình hình của bọn họ thế nào nhưng anh nói họ vẫn ổn, không sao cả ừ thì em chỉ biết nghe theo như vậy.
em đang định về thăm xem họ sống như thế nào, không phải là vào thăm đâu em chỉ đi ngang rồi đứng bên ngoài nhìn thôi, em không muốn gặp lại họ nữa nhưng em rất muốn biết họ sống có tốt không thôi, hận thì hận nhưng máu mủ là điều không thể chối bỏ.
"em định đi đâu"
ami soạn đồ cần thiết vào túi riêng của mình jungkook nằm trên giường thấy em chuẩn bị ra ngoài nên hỏi.
"ờ em...về thăm nhà một chút"
"vậy để anh chở em đi"
"em đi một mình được rồi"
"anh muốn về xem nơi em sinh ra, trong như thế nào"
jungkook biết rõ chuyện của gia đình em, đó cũng là một phần lý do mà anh muốn bù đắp cho ami, cuộc sống của em trước giờ thật không dễ dàng gì khi có một người mẹ như vậy, anh hiểu rõ những khó khăn mà em đã từng trải qua.
đợi em đồng ý jungkook liền lên đồ chuẩn bị.
"trời bên ngoài rất lạnh em khoác thêm áo vào đi"
một màn tình tứ trước khi ra khỏi nhà liền lập tức thu gọn trong lòng mắt ai kia, jungsuk ngồi ghế mà như vô hình anh vờ ho ho vài tiếng rồi nói lớn.
"đi đâu thì đi lẹ về dùm cái chiều nay có cuộc họp trên công ty"
"biết rồi, anh cũng khoác thêm áo vào đi kẻo lại mắc bệnh ho lao thì khổ"
jungkook nói xéo hắn rồi ôm eo em đi một mạch ra xe.
"thằng nhãi ranh"
chạy xe hết gần 40 phút để đến được ngoại ô thành phố, tiếng sóng biển rì rào những ngôi nhà san sát nhau khung cảnh thật quen thuộc in sâu trong trí nhớ, lúc còn sống với ông bà em đã từng có một khoảng thời gian vui vẻ ở đây cùng với vào người bạn thời thơ ấu.
em chỉ anh lái xe về hướng nhà mình, nhưng lạ thật sao trước nhà em lại treo băng vàng phong tỏa thế kia, có chuyện gì đã xảy ra sao? em lo lắng xe vừa dừng lại em liền mở cửa chạy vào nhà.
"ami từ từ đợi anh"
lòng em như lửa đốt, nhà em bên trong bị cháy rụi hoàn toàn đồ đạc bị cháy đen, em đi xung quanh mà chẳng thấy một bóng người, jungkook cũng đi lại những khu vực gần đó tìm kím xem có thông tin gì không, thấy em hoảng loạn, jungkook nắm tay em xoa xoa, kéo em ra xa ngôi nhà.
"anh ơi...nhà em..s...sao lại thế này rốt cuộc là có chuyện gì...anh em phải làm sao bây giờ"
"từ từ, em bình tĩnh để anh"
anh luồng qua đoạn băng màu vàng vào phía trong xem thử nhưng không được cửa nhà đã bị khóa trái từ bên trong rồi. biết có chuyện chẳng hay cả hai liền đi tìm một nhà dân gần cạnh đó để hỏi chuyện em gõ cửa một ngôi nhà người quen gần đó có một người bà là bạn cũ của ông bà em tuy lớn tuổi nhưng còn minh mẫn lắm.
BẠN ĐANG ĐỌC
Trọn Kiếp || Jungkook
Romancenếu cuộc đời này không dịu dàng với em...về đây anh sẽ cho em tất cả. [20/5/2023]