"ưm"
em vương vai dụi dụi mắt, ami vẫn còn đang nằm trong tay anh từ tối đến giờ jungkook ngủ ngồi lúc nào không hay.
nựng khuôn mặt baby của chồng mình lén hôn lên môi anh một cái.
"anh...anh ơi sáng rồi"
em kê sát mặt vào anh thủ thỉ còn cười khúc khích nữa.
anh tỉnh giấc thấy em ngay gần liền choàng tay ôm ami.
"anh sao thế?"
em hỏi nhưng cũng nhẹ nhàng ôm lấy anh, xoa xoa tấm lưng rộng.
"ami em làm anh sợ lắm"
vẫn như mấy lần trước em chẳng nhớ là mình đã làm gì tối qua chỉ thấy kì lạ tại sao mới sáng sớm anh lại hỏi em như thế.
"anh gặp ác mộng hả?"
câu hỏi của em khiến anh ngơ người.
"ami em...."
2 người nhìn nhau trong sự ngạc nhiên đến phờ phạc của anh, rõ ràng tối hôm qua em đau đến thế nào chính em phải là người nhớ rõ nhất chứ tại sao khi anh lo lắng em lại bảo là gặp ác mộng.
jungkook trong lòng liền dấy lên sự khó chịu không thôi nhưng nếu anh kích động tra hỏi em giống tối qua thì không biết cơn đau đầu kia có lặp lại lần nữa không? jungkook chỉ biết thở dài định mở miệng hỏi em trong nhỏ nhẹ nhưng ami đã rời khỏi người anh.
"yaaaaa...em đói bụng quá không biết đầu bếp sáng nay nấu món gì ta"
ami nhe răng cười với anh rồi chạy vào phòng tắm, anh nhìn theo em cảm giác bấc an trổi dậy.
jungkook ngồi vào bàn làm việc mà đầu thì luôn nghĩ đến em anh lướt đọc hết từng bài báo, lên mạng tra biểu hiện kì lạ của xem thử là gì nhưng toàn hiện ra các chứng bệnh về tâm thần rất kinh khủng,
ami của anh đâu phải chịu áp lực gì, anh và em còn đang sống rất hạnh phúc, nếu là trước kia lúc em còn sống với mẹ thì có thể nhưng em giờ đã sống với anh lâu đến vậy rồi không thể nào mắc các bệnh tâm thần như này được.
vò đầu bức tóc mãi mà chẳng nghĩ ra, day day mi tâm nhìn hộp thủy tinh trên bàn làm anh nhớ đến hộp thuốc em dấu trong ngăn tủ tối qua.
"phải rồi là nó"
chiều đó khi về đến nhà rồi jungkook đợi em đi ra ngoài anh liền lén lục lọi trong tủ đồ riêng của em tìm kiếm hộp thuốc đấy, lục tung hết cả lên nhưng cũng không thấy gì cả toàn là giấy tờ rõ ràng là em lấy nó ra từ đây sao giờ không thấy nữa, lục sang các ngăn tủ khác cũng chẳng thấy gì, toàn là đồ trang điểm sách học tiếng anh của em.
có điện thoại gọi đến một tay vừa tìm một tay vừa mở lên nghe.
"alo tôi nghe"
người bên kia nói gì đó khiến anh gấp gáp lắm vội sắp lại đồ đạc ngăn nắp rồi chạy đi.
"jungkook anh đi đâu vậy?"
ami thấy anh vội vội vàng vàng nên hỏi nhưng jungkook không nghe, bước thẳng ra ngoài rồi phóng xe đi mất.
anh lái xe đến bệnh viện, hỏi y tá rồi phòng bệnh mới chuyển vào ở đâu.
BẠN ĐANG ĐỌC
Trọn Kiếp || Jungkook
Romancenếu cuộc đời này không dịu dàng với em...về đây anh sẽ cho em tất cả. [20/5/2023]