say

510 15 3
                                    

khi áp lực hay mệt mỏi, những chuyện không vui khiến mình suy nghĩ nhiều, lúc này thì sự lựa chọn hàng đầu của em đó là rượu bia và thuốc lá, chỉ có những chất có chứa heroin mới giúp em được những lúc như thế thôi, hứa với anh là sẽ bỏ thuốc rồi nhưng em không thể.

"thật khó để cai đó jungkook"

ami say rồi, đếm đi đếm lại đến giờ cũng hơn 8 điếu thuốc, đến em cũng không ngờ mình lại hút được nhiều đến thế. rơi vào trầm tư ngồi một mình trong quán bar sau quãng thời gian không xuất hiện, giờ em ở đây lại là tâm điểm của nhiều người nhất là những tên đàn ông lắm tiền kia, họ nhìn như rất có thể sẽ nuốt em vào trong tròng mắt họ bất cứ lúc nào nhưng em nào quan tâm nữa đâu chứ, nếu là lúc trước thì khác nhưng giờ em là hoa đã có chủ rồi.

càng uống, những dòng suy nghĩ lại thi nhau bủa vây tâm trí, nhiều nhất là về anh.

ami em cũng chẳng hiểu bản thân mình sao nữa, vốn những lời nói khinh miệt nhằm muốn hạ bệ em, ami đây nào quan tâm nhưng giờ em lại nhạy cảm hơn bao giờ hết, em ghét mình, ghét chính em, ghét sự tiêu cực này.

người chung nhà sống chung tính bằng số năm còn nghĩ em làm gái thì jungkook người yêu em mới quen được vài tháng sẽ nghĩ em là người như thế nào, hay anh cũng thế chỉ là không nói ra đều sẽ nghĩ em là hạng người dễ dãi.

không thể chuyển dòng suy nghĩ nó cứ thế mà cuốn em đi đến quên mất thời gian, những chai bia rỗng chất đống đầy bàn.

hơn 11 giờ khuya, mò mẫm em mở điện thoại lên thấy hơn 10 cuộc gọi nhỡ từ jungkook, đến lúc phải về rồi em nhanh chóng thanh toán bill rồi ra xe đã chờ sẵn về nhà.

những bước chân loạng choạng người làm giúp em đi vào trong nhà. được vài bước đã thấy bóng hình jungkook ngồi chờ em từ bao giờ, ami không nhớ rõ khuôn mặt anh lúc ấy nữa chỉ nghe thấy tiếng nói rất tức giận, mắt em hoa cả lên ăn trí óc cũng không được tỉnh táo, anh nói gì đó rất lớn hình như là la mắng em rất nhiều nhưng em nghe không rõ chỉ biết cả cơ thể đã được anh ôm trọn lấy rồi.

"xin lỗi ực...anh, em xin lỗi...ực"

nhắm mắt được một lúc thì cơn mắc ói ập đến em bật dậy chạy nhanh vào nhà tắm nôn thốc nôn tháo, jungkook bên ngoài đập cửa lo lắng không biết em có sao không trên tay còn cầm ly thuốc giải rượu mang đến cho em, ami đứng nhìn mình trước gương liên tục đập nước vào mặt mình cho tỉnh táo, chỉnh lại dây áo đã tuột em mở cửa phòng tắm ra ngoài.

"em có sao không lại đây với anh"

anh đỡ em ngồi ghế dựa đầu vào ngực anh, thấy em say đến không biết gì anh bực tức liền muốn là mắng em.

"em lúc này hư lắm rồi đi đến một hai giờ sáng mà không báo anh tiếng nào đã vậy còn đi vào bar một mình anh gọi còn không bắt máy, để anh tìm em suốt mấy tiếng ở ngoài đường, em nói anh nghe em bị làm sao vậy hả"

em không nói gì, nức nở nhìn anh choàng tay sang eo anh ôm chặt còn dụi dụi vào ngực anh, jungkook giận lắm mà không thể làm gì vì nhìn ami cứ đáng yêu thế nào í.

"" - anh tét mông ami một cái chát.

anh bóp má em cúi xuống cắn mạnh vào môi ami đến bật máu rồi mút máp đôi môi kìa.

Trọn Kiếp || JungkookNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ