sự thật nhân đôi

284 11 1
                                    

tiếng chuông lễ chiều nơi nhà thờ vang lên như thường lệ, chim muông vây quanh kín khắp lễ đường lộng gió cùng bài thánh ca quen thuộc, những tán lá rời cành bay theo chiều gió cùng lời hứa hẹn một hôn lễ hoành tráng sẽ diễn ra nhưng có phải nói trước là sẽ bước không qua đúng không?

nơi nhà thờ đó lạnh lẽo đến chết người không còn hơi ấm của đôi tình nhân dạo bước trên lối cũ, từ nay cũng chẳng còn ai bên ai nữa rồi.

"jungkook anh thấy chiếc váy cưới đó đẹp không? ami sẽ khoác lên mình chiếc váy đó, anh chờ em nha"

"jungkook cô bạn đồng nghiệp hỏi rằng sao em và anh không có em bé đi nhưng em chỉ cười rồi nói phải đám cưới trước mới được"

"jungkook anh xem trời đông lạnh rồi, em không muốn đâu, em chỉ thích đám cưới của mình diễn ra vào một chiều mùa thu có lá vàng bay ngập khắp lối"

"jungkook chuông nhà thờ vang rồi mình cũng ước nguyện một điều gì đó đi"

"jungkook em muốn được gả cho anh"

hàng ngàng câu nói của em liên tục xuất hiện như một đoạn băng tua đi tua lại bủa vây lấy tâm trí.

"ami"

những hình ảnh tươi đẹp cùng nụ cười của em nhanh chóng biến mất, thay vào đó là khung cảnh tối tăm của nơi vực thẩm, trước khi ngã xuống ánh mắt ấy vẫn một mực hướng về anh, ánh mắt mà cả đời này anh cũng chẳng thể quên được, ám ảnh đến đau lòng.

"ami...ami...đừng đi...ami"

anh giật mình tỉnh giấc trong sự bấn loạn miệng không ngừng gọi tên em.

"jungkook...jungkook em tỉnh rồi"

jungsuk đã ngồi cạnh anh từ bao giờ, thấy anh hai jungkook hốt hoảng nắm lấy tay anh trai mình.

"ami ami đâu? cô ấy về nhà chưa, ami đâu rồi anh hai"

jungsuk đau lòng không muốn nói thêm gì về ami trước mặt jungkook nữa.

"em nằm xuống đi để anh đi gọi bác sĩ"

"không, nói cho em biết ami cô ấy ở đâu rồi, anh mau nói cho em biết đi nhanh lên"

jungkook càng nói càng kích động hơn nữa, không nhận được câu trả lời kèm khuôn mặt đó của anh ấy là sao? anh liền gỡ kim chuyền nước biển chạy ra ngoài tìm em, jungsuk thấy em trai mình như vậy thì không chịu được nói lớn trước khi anh lao ra khỏi bệnh viện.

"ami rơi xuống vực chết rồi"

jungkook đứng khựng lại chôn chân ngay tại chỗ, hình ảnh đêm đó lại hiện về như một thuốc phim tua chậm.

sau khi em rơi xuống vực jungkook gào thét không ngừng, sốc đến ngất đi được mọi người đưa vào bệnh viện, đã 3 ngày rồi chưa tỉnh lại, mina buồn rầu ở nhà không ăn không uống ôm di ảnh ami khóc suốt chỉ có jungsuk tỉnh táo nén buồn đau để có thể chăm sóc cho hai người họ.

anh đi lại ôm em trai mình vào lòng, hai anh em ôm nhau jungkook lại khóc nấc lên như một đứa trẻ giữa dòng người đi lại.

Trọn Kiếp || JungkookNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ