Chương 58: Hưng phấn kích động đấu Hiên lần hai

48 0 0
                                    

Mùng năm, Cẩn nhận được điện thoại của Hàn Học Hiên, nói là có việc cần gặp mặt trao đổi. Cái con người này cũng đủ ghê tởm, địa điểm là nhà mình, rõ ràng là có ý đồ mở Hồng Môn Yến. Tự nhiên là không thể để cho Cẩn nhận lời, cò cưa mãi, cuối cùng đổi địa điểm hẹn ở quán cà phê.

Lúc tôi và Cẩn tới Hàn Học Hiên đã cầm ly nước ở nơi đó trầm tư, thấy tôi cũng tới thì có chút bất ngờ. Đoán chừng là cú đá của tôi làm thằng chả canh cánh trong lòng, vừa thấy được tôi tự nhiên là không vui nổi.

"Đỗ Cẩn, vì sao còn mang người khác tới?" Hàn Học Hiên không có đứng lên, liếc mắt chất vấn. Không hề hào hoa phong nhã như lần trước, mà là cả người toát lên vẻ lưu manh.

"Hàn học trưởng, xét thấy anh có tiền sử bạo lực gia đình, tôi nghĩ, đây là cần thiết! Có điều đây là nơi công cộng, tôi nghĩ ngài cũng là một người có thân phận, sẽ không tự hủy hoại tương lai a! Hơn nữa, có tôi ở đây, chân cẳng của tôi được luyện trong bộ đội từ nhỏ, tốt nhất ngài nên biết tôn trọng một chút!" Tôi cười cười, để Cẩn ngồi xuống.

Hàn Học Hiên bất mãn nhìn tôi một cái, khóe miệng lộ ra một nụ cười châm chọc. "Phục vụ, một ly Lam Sơn đặc biệt!"

"Thật ngại quá, Hàn học trưởng, không cần ngài tiêu pha. Lam Sơn đặc biệt là dành cho những người không não dùng tiền uống hư vinh!" Nói xong, tôi bảo phục vụ: "Phiền ngài, mang cho quý cô đây một ly cà phê Braxin, thêm hai phần đậu Colombia. Mặt khác, một bình Thiết Quan Âm, để ở bàn bên kia!"

Không để ý Hàn Học Hiên, chỉ nhìn Cẩn. Nhìn ra được đáy mắt nàng có một chút thấp thỏm. Chỉ chỉ bàn bên cạnh, Cẩn gật đầu.

Đừng nói Cẩn thấp thỏm, để Cẩn một mình đối mặt Hàn Học Hiên, nội tâm tôi cũng có chút lo lắng. Mấy ngày tới nay cũng biết được không ít việc, Hàn Học Hiên thật không phải là một chính nhân quân tử, nếu giao tiếp với đối phương, đặc biệt là chính diện giao phong, nên cẩn thận một chút.

Lấy điện thoại ra, ngồi ở chỗ kia chơi game, thỉnh thoảng liếc nhìn Cẩn. Lời của hai người không nhiều lắm, phần lớn thời gian là Cẩn nghe, Hàn Học Hiên nói. Nhìn ra được Hàn Học Hiên lại lấy khí thế hùng hổ ra ép người, mà Cẩn như cười như không cũng lộ ra vẻ tức giận.

Nếu như không phải là bởi vì Dương Dương, tôi nghĩ Cẩn chắc là sẽ không ngồi ở chỗ này cùng Hàn Học Hiên nói chuyện. Cảnh tượng như vậy, tựa hồ có chút tàn nhẫn, hai người yêu nhau không còn yêu nhau nữa, liền biến thành mỗi người một ngả, thậm chí trở mặt thành thù. Thảo nào Cẩn lại sợ hãi. Mặc kệ đổi thành ai, nếm trải qua chuyện chân thật dần đổi thành giả dối và thương tổn như vậy, đều sẽ tuyệt vọng với tình yêu.

Hàn Học Hiên, ngồi ở phía xa quan sát kỹ con người này. Kính gọng vàng, áo len ERDOS, quần tây, giày da. Hết thảy đều cho thấy đây là một người có tu dưỡng và thân phận. Cử nhân Văn học, trong thời đại sinh viên đại học ngày càng nhiều này, cử nhân đã không coi là cái gì. Nhưng dù sao cũng là một người tốt nghiệp ngành văn học, đương nhiên là có chút uyên bác với những gì có liên quan đến quốc học. Qua cử chỉ, nhìn ra được người ta cũng muốn làm ra vẻ nho thương. Chỉ tiếc, trong con người đó lại thiếu điểm cơ bản nhất là nhân tính và thành thực. Trên ngón áp út là một chiếc nhẫn, có chút chói mắt. Không biết Cẩn thấy chiếc nhẫn có nghĩ gì hay không. Hàn Học Hiên, tôi lại có chút ghen tị với người đàn ông này, dù sao người đó đã lấy được mối tình đầu của Cẩn, tình yêu của Cẩn, là thứ tôi nguyện ý dốc hết đời sau đạt được. Có chút không cam lòng, vì sao tôi lại sinh sau con người đó. Ngẫm lại cảm thấy mình buồn cười, kỳ thực, nếu không phải Hàn Học Hiên, tôi và Cẩn vẫn là hai đường thẳng song song. Thế gian này, đúng đúng sai sai, tụ hợp rồi ly tán, có mấy người thấu rõ.

[BHTT - Edit] Phong cuồng lão sư - Lăng DuệNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ