Chương 101

386 42 7
                                    

Những ngọn sóng vốn đang lăn tăn nhỏ nhẹ đập vào bờ biển, đột nhiên như bị thứ gì đó tác động vào mà cuộn trào dữ dội. Lana lúc này như thể đã mất ý thức, duy chỉ có một luồng năng lượng vẫn mạnh mẽ phóng ra, đánh bật tất cả những thứ nguy hiểm đang vây quanh mình.

Những Seraphim bị văng ra tứ phía, đập mạnh vào những bức tường và cả màn chắn rộng của tầng Lab mà co giật liên tục. Dòng hải lưu đang đập vào bờ mạnh mẽ đằng dưới phía biển bỗng dâng cao lên, hoàn toàn như hốt hoảng mà đập liên tục vào màn chắn, lập tức xuyên qua mà lao vào gột rửa cả tầng thí nghiệm.

Thiên nhiên xung quanh từ gió, biển cho tới đất đá đều bị cơn hỗn loạn hiện thời của cô mà đang tạo nên những thảm họa không thể lường tới. Những tảng đá được bao bọc trong ma thuật bao tán loạn trong không khí, kết hợp cùng cơn gió lốc khổng lồ mới được tạo nên liên tục đâm vào mái vòm, lao tới vây quanh cô như muốn bảo vệ con người đang dần mất ý thức.

"Bình tĩnh lại, Lana!"

"Nếu tiếp tục, cháu sẽ giết tất cả mất!!"

Giọng nói có phần khẩn cầu vang lên từ phía mặt dây chuyền đang tỏa sáng. Nhưng lần này tại sao ông ta không hiện hình, dường như linh hồn này đang dần yếu ớt đi là sao vậy? Cảm giác châm chích lan rộng lên tấm lưng ong của cô càng ngày càng mạnh mẽ, nó như thứ duy nhất có thể khiến cô bình tĩnh trở lại. Lana đã ngừng la hét lớn lên, cũng đã gục mình ngay giữa không trung rộng lớn, với đôi mắt nhắm hờ, và dòng máu chảy ra từ khóe mắt.

"Này lão già, ông chắc chắn rằng con bé sẽ không sao?"

Câu nói nhẹ nhàng hỏi thăm của sinh vật to lớn nào đó vang lên, nhưng lại không hề có lời đáp lại làm chính hắn cũng trở nên sốt ruột. Con bé gần như là hi vọng của thời đại mới...nhưng tại sao, nó lại trở nên mất bình tĩnh như vậy?!

Lời nghi vấn đó sẽ mãi không có lời giải đáp trực tiếp, bởi ngay sau khi ý nghĩ đó vừa dứt, mặt biển cũng bỗng dưng yên tĩnh trở lại.

Lana đang yên vị lúc này nghiêng người trong không trung, lập tức rơi xuống một cách vô lực. Người sau đó cũng đập mạnh với nền sàn lạnh lẽo khi nãy.

Tiếng la hét và gọi loạn đều đang loạn lên trong tâm trí làm cô không khỏi cảm thấy mệt mỏi. Lana nắm chặt tay lại, như muốn giữ chặt bức tường che chắn hòn đảo ngay cả khi cô đã trở nên tàn tạ.

Chà...có lẽ cô sẽ mất một lúc để tỉnh lại...

***

Lana chập chờn mở mắt, người đầy đau nhức và khó chịu. Âm thanh đại bác và hô hào đang vang vọng, nó khiến cô phải tỉnh dậy ngay tức khắc.

Cô thấy trong mình đau đớn, có lẽ là vì tấm màn chắn khổng lồ kia đang phải hứng chịu cơn mưa đạn từ những con tàu chiến phía biển.

Buster Call...đến rồi à?

- Lana? – Âm thanh thở dốc của người nào đó truyền tới, làm cô chú ý tới mà nhìn lên.

Cả người cô khẽ run nhẹ, sau đó liền với bàn tay đầy máu của mình, rất tự nhiên vuốt dọc sườn mặt, như lướt khẽ qua làn da anh:

- Anh không sao cả, thật tốt...

Lời nói vừa dứt, Lana lại lập tức phun ra một ngụm máu nhỏ làm người đang bế cô là Zoro hốt hoảng cả lên:

- Này, mau trật tự?!

Anh ta cất tiếng nạt, nhưng cũng chỉ là mềm mỏng giống muốn nhắc nhở hơn là chửi mắng cô. Vết thương nơi ổ bụng lúc này cũng nhói lên, như muốn nhắc nhở cô phải mau chóng tỉnh táo lại.

"Agh" – Lana cựa mình, khẽ rên lên một tiếng nhẹ.

Đôi mắt cô khẽ nheo lại, chẹp miệng bắt đầu suy nghĩ. Trong giây phút khi nãy...có vẻ cô đã phóng thích toàn bộ sức lực kèm phép thuật trong người, buộc cô đẩy bản thân tới giới hạn cực đại rồi ngất đi.

"ĐOÀNG"

Tiếng pháo đại bác lại lần nữa khai hỏa, một đợt tấn công còn mạnh mẽ hơn khi trông thấy đợt vừa rồi không hề có chút hiệu quả nào lên tấm màn chắn vẫn giữ vững. Chúng dồn hỏa lực vào một chỗ, thu bớt đại hạm đội đang bao vây lại, tạm thời đang để lộ ra một con đường nhỏ để băng hải tặc Tứ Hoàng đen đủi nào đó vô tình đi lạc vào đảo có thể trốn ra.

Cô lúc này như nhớ ra gì đó, hơi hoảng hỏi:

- Mọi chuyện thế nào rồi? – Lana quên đi đau đớn, ngóc đầu dậy, bắt đầu vùng mình muốn tránh ra khỏi tầm bảo vệ của Zoro.

- Em còn không chịu nằm yên? – Anh ta chậm chạp cằn nhằn, tay giữ chặt bả vai cô.

Nhưng dưới ánh nhìn xung quanh dáo dác của cô, Zoro đang chạy cũng dừng lại, lấy trán mình ẩn nhẹ vào vùng trán đang phóng đại trước mắt:

- Vụ của York đã êm đẹp, giờ chúng ta sẽ về tàu và mở lối thoát khỏi đây là được. – Anh ta hạ thấp giọng, hơi dùng lực ghì trán cô xuống. – Em đã làm đủ rồi, hãy nằm yên để anh đưa về tàu và đống việc còn lại để đám người kia lo.

- Bọn họ sẽ chắc chắn rằng những người mang chức vị đô đốc sẽ không xuống tàu à?

Lana rướn người, quả quyết nói về phía người đối diện. Khi anh ta còn đang không biết làm gì với con người đang tỏ ra hơi ngoan cường trước mặt, bỗng dưng cả cô lẫn Zoro đều dè chừng nhìn lên phía trời xanh:

- Yasakani no Magatama.

Chất giọng đều đều vang vọng trong không khí, điều cả cô và Robin dè chừng đang dần tiếp cận đảo với luồng hạt sáng chết người trong tay.

Đô Đốc Hải Quân – Kizaru Bosalino

__________
Mọi người đừng quên tương tác nhé!
Lịch ra chap sẽ bình thường trở lại là 4 ngày 1 chap!

[OP] DandelionNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ