Chương 47

444 65 12
                                    

Dành cho bồ nào đã quên mất mấy nhân vật ooc trong fic này

Anh bác sĩ Natsu.

Thợ làm vườn trẻ tuổi Yama.

Bà quản gia Mei.

Học trò của Mei là Aya.

Yoko là phu nhân nhà Sano ( Hyuga là chủ nhân nhà Sano ).

________________________

Takemichi nằm ở viện thêm vài hôm nữa liền được về nhà, thật ra là bị đuổi về. Nói là ở viện thêm mấy hôm để theo dõi nhưng không hôm nào là em không trốn đi chơi làm mấy cô y tá phải nháo nhào đi tìm một trận. Thế là bị Natsu đuổi về nhà.

Mà Takemichi ở đâu cũng như thái tử ở phủ, cả ngày rong chơi chọc cho Yama chướng mắt.

- Làm gì đấy cu?

Takemichi không ngẩn đầu, vì cái mặt cau có của Yama đã phản chiếu trên mặt nước rồi. Mấy con cá tung tăng bơi qua bơi lại chỗ phản chiếu gương mặt nam nhân, làm cho nó không ra hình người. Em phì cười, nhón ngón tay chọc chọc xuống mặt nước muốn đuổi mấy con cá đi, nào ngờ còn khiến đám cá tụ lại nhiều hơn.

- Chơi với cá.

Anh ta lè lười, chê mấy con cá Takemichi thả vào hồ vừa xấu vừa làm hôi hám cả khu vườn. Mà đứa nhỏ ngồi bệt trên nền cỏ chẳng bày ra vẻ mặt tức giận, em cười cười rồi níu chân Yama đẩy xuống hồ.

Mấy con cá bị làm cho hoảng liền lập tức tản ra, chỉ mấy chốc liền tụ lại xung quanh thân thể nổi lềnh bềnh giữa hồ.

Yama ngồi trong hồ vừa đuổi mấy con cá vừa mắng chửi Takemichi, làm ồn ào một góc của dinh thự.

Takemichi tinh nghịch đứng trên bờ bụm miệng cười rồi chạy biến vào nhà.

...

- Nhóc làm gì đấy? Sao bên ngoài ồn ào vậy? Toàn nghe cái mồm thằng Yama!

Mei đem từ trong phòng Mikey một đống đồ đã gấp gọn gàng, vừa ra ngoài đã thấy đứa nhỏ kia hớn hở chạy vào nhà. Hẳn là định mở tủ lấy bánh ăn.

Phát hiện Takemichi cứ nhìn đống đồ bà cầm trên tay, trong đầu liền nảy ra trăm trăm vạn vạn mưu kế.

- Nhóc muốn xem thử không? Đồ cũ của Mikey từ hồi còn tầm cỡ nhóc đấy!

Takemichi gật đầu một cái, vừa đúng lúc Yoko vừa ôm tách trà vừa ngáp dài đi ngang qua. Thế là cả ba cùng nhau xem đồ cũ của Mikey.

Yoko với Mei cứ thấy bộ nào ưa mắt lại đưa Takemichi mặc thử, cả hai miệng thì khen em mặc đẹp hơn Mikey trăm lần, tay lại bấm điện thoại chụp tách tách cả buổi.

Yoko hăng đến nổi "con trai ruột" về thưa cũng chỉ ờ ờ cho qua.

- Bộ này nè Take-chan! Mặc thử cho Yoko coi đi!

Mikey về thưa mẹ xong liền chạy lên phòng lục tìm gì đó cả buổi, lục mãi không thấy đồ đâu hắn liền chạy xuống chỗ Mei gào lên.

- Dì Mei, bộ bang phục cũ của cháu đâu?! Cháu nói dì đừng vứt đi mà!!

Hắn ta xông vào hùng hổ bao nhiêu, thấy cảnh tưởng trước mắt càng nín bặt bấy nhiêu.

[allTakemichi] Takemichi's hurt Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ