Đôi ngươi xanh cứ nhìn nhìn hai người lạ kia không chớp mắt, hai người kia cũng chẳng bảo gì. Em chống tay đứng dậy, cúi đầu chào một cái định rời đi thì một trong hai cô gái kéo em lại. Mất đà làm Takemichi ngã ngược ra phía sau, may sao cô còn lại nhanh tay đỡ em, không thì mông hôn đất mẹ.
Chưa cảm thán được bao lâu thì Takemichi bất giác đỏ mặt, cảnh tượng bây giờ nom kì lạ vô cùng. Cô gái tóc hồng đang đỡ lấy lưng, cô tóc vàng đang nắm tay em lại, người ngoài nhìn vào chắc chắn nhục chết.
Vội vùng vẫy ý muốn hai người kia bỏ ra, nhưng sức lực này quả là không đơn giản. Nhận ra bản thân đang trong thế bị động, thôi thì buông xuôi mặc đời đưa đẩy vậy.
Cả ba cặp mắt đắm đuối nhìn nhau, hai người kia cứ như đang bị đông lại vậy. Mặc kệ đôi mắt xanh kia cứ âm thầm đánh giá họ.
Ngã người ra đứng như này quả thật có chút mỏi, định đứng đây mãi à? Chịu hết nổi Takemichi đưa tay lên búng trán người tóc vàng kia.
Phốc.
Âm thanh nghe đã cái tai phát sợ đi được, thành công thức tỉnh hai người kia. Cả hai giật mình vội đỡ em dậy, ríu rít xin lỗi.
- Xin lỗi vì hành động vừa rồi, chị là Sano Emma, cứ gọi Emma là được!_ Cô gái với mái tóc vàng đưa tay gãi má, gương mặt hiện rõ sự bối rối.
- Chị là Tachibana Hinata, gọi chị là Hina là được!!_ Người tóc hồng cười dịu dàng với em, còn đưa tay ra ngỏ ý muốn bắt tay.
Takemichi gật gật đầu, người tên Emma là em gái của tên Mikey đó sao? Còn cái người tên Hina này nữa... Tachibana sao? Nghe qua ở đâu rồi? Tay định đưa ra nắm lấy tay Hina nhưng nghĩ lại rồi rút về. Không để em có đường lui, Hina đã nhướng người nắm lấy tay em mất rồi.
Thoáng chút bối rối trên gương mặt xinh đẹp, vậy mà đối phương vẫn cười tươi như hoa, đây là muốn Takemichi vì ngại mà chết? Mặt đỏ như muốn chảy cả máu ra rồi mà người kia vẫn chưa chịu buông tay. Emma thấy vẻ mặt khó xử của người kia thì nhịn không được mà bật cười thành tiếng.
- Phụt... hahhaaha Hina-chan... mau thả tay thằng bé ra đi, em ấy sẽ chết vì ngượng mất.
Hina nhận ra bản thân là đang trêu người quá trớn, liền bỏ tay mềm của người kia ra rồi cười trừ haha vài tiếng.
- Là Takemichi đúng chứ? Chị biết ngôn ngữ kí hiệu, em có thể dùng nó với chị _ Trên mặt Hina vẫn là nụ cười dịu dàng đó.
Đừng hỏi vì sao cô biết thủ ngữ. Trước đây em trai cô tập tành học hỏi các thứ nên cô học theo thôi, kể cũng không khó khăn gì.
Takemichi lúc này ngẩn ngơ khó hiểu, rõ ràng đã biết em là ai, tại sao lại cười để vui vẻ và dịu dàng như vậy?!
Thấy vẻ mặt ngơ ngẩn đến buồn cười của em, hai người biết em đang nghĩ gì, viết rõ lên mặt thế kia mà. Emma nãy giờ cười đến điên khùng rồi, thấy cứ như này thì sẽ cười nữa mất nên chủ động hỏi trước.
- Trời nóng như này, sao nhóc lại ngồi thừ ra đây thế này?
Cô và Hina đã đến căn phòng sau biệt thự nhưng chẳng thấy người đâu, đi tìm một vòng khuôn viên thì thấy cục bông này ngồi đây. Đôi mắt xanh cùng mái tóc đen phồng đúng như miêu tả, nhưng sao nó buồn, buồn đến nao lòng.
![](https://img.wattpad.com/cover/295992121-288-k480773.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[allTakemichi] Takemichi's hurt
FanfictionĐứa trẻ bất hạnh rốt cuộc có tìm được hạnh phúc cho bản thân? Nó sẽ trở lại làm anh hùng? Sẽ có người cứu rỗi nó? Buff. Nhân vật thuộc về Wakui Ken. Được đăng tải tại Wattpad và Mangatoon. Vui lòng không ăn cắp dưới bất kì hình thức nào. ...