"Cô nói cái gì?" Bùi Tung đột nhiên cất cao giọng.
Lần này không đợi Hướng Vãn trả lời, một người đàn ông liền thật cẩn thận mà nói: "Lúc chúng tôi đưa Hướng tiểu thư đến đây, tài xế của chiếc xe kia có nói, bọn họ là người của Hạ lão gia tử."
Bùi Tung không trả lời, chỉ là trên mặt đã trắng không còn giọt máu.
Hướng Vãn hơi nehj thở phào trong lòng, trên mặt lại không có biểu hiện nào, chỉ là thần sắc nhàn nhạt nói: "Tuy rằng hai nhà Giang, Hạ liên hôn, Giang Thanh Nhiên mới là cháu dâu của Hạ gia trên danh nghĩa, nhưng mà..."
Cô sờ sờ bụng, ánh mắt mềm nhẹ, "Trong bụng tôi là chắt trai của Hạ lão gia tử, đã hai tháng."
Ánh mắt Bùi Tung theo động tác tay dừng trên bụng của cô, thấp giọng mắng một câu.
"Hơn nữa chắc anh cũng biết, Hạ lão gia tử đang bị ung thư phổi thời kì cuối, thời gian không còn bao lâu nữa. Hắn ông ấy sẽ mong muốn nhìn mặt chắc trai trước khi qua đời, anh nói xem, nếu anh làm ra chuyện không tốt với tôi, làm tôi sảy thai, căng theo tính tình của Hạ lão gia tử, ông ấy sẽ làm gì?" Tay Hướng Vãn run rẩy, nhưng trên mặt lại không có biến hoá quá lớn.
Trên mặt Bùi Tung đã hoàn toàn không còn chút máu.
Nhưng ngay lúc này, người đàn ông lúc nãy vác Hướng Vãn vào đột nhiên lên tiếng: "Lúc chúng tôi ngăn chiếc xe lại, chiếc xe đó đang chạy về hướng nhà tù. Nếu Hạ lão gia tử thật sự coi trọng Hướng tiểu thư như thế thì tại sao lại muốn mang cô đến nhà tù?"
"!" Lòng bàn tay Hướng Vãn lập tức đổ đầy mồ hôi.
Bùi Tung híp đôi mắt hồ ly, cười như không cười mà nhìn Hướng Vãn, "Cô định giải thích như thế nào đây? Nói dối cũng tốt thật nhỉ."
"Hạ lão gia tử cho người mang tôi đến nhà tù, là có thể chứng minh tôi đang nói dối? Logic của Bùi thiếu thật làm tôi cảm thấy hoang mang." Hướng Vãn cười nhạo một tiếng, trên mặt không có biến hóa quá lớn, nhưng sau lưng đã sớm bị mồ hôi lạnh làm ướt nhẹp.
Bùi Tung nhìn chằm chằm cô, chờ cô giải thích.
"Trên người tôi có bao nhiêu vết sẹo, Bùi thiếu hẳn là nhìn thấy qua." Hướng Vãn đem váy kéo lên trên một chút, lộ ra trên từng vết sẹo đan xen ngang dọc trên đùi.
Mọi người đều cả kinh.
Trước kia, khi Bùi Tung nhìn thấy những vết sẹo này dưới ánh đèn mờ nhạt, cảm thấy chúng trên người cô cũng có chút hương vị. Nhưng lúc này nhìn những vết sẹo, hắn cơ hồ nháy mắt liền chuyển ánh mắt sang chỗ khác.
Vết sẹo như những con rắn vặn vẹo giao triền bên nhau, nhìn vào khiến cho người ta cảm thấy ghê tởm, da đầu tê dại, lúc trước chắc đầu óc hắn úng nước rồi mới muốn ngủ với cô.
"Nhanh kéo váy xuống đi, ghê tởm muốn chết!" Bùi Tung không kiên nhẫn mà nói: "Sẹo trên người cô và việc Hạ lão gia tử đưa cô đến nhà tù thì có liên quan gì? Nói đơn giản đừng hòng lừa gạt tôi!"
Hướng Vãn nhìn thấy hết sự ghét bỏ, kinh tủng trong ánh mắt những người này, thần sắc nhàn nhạt mà buông váy, nói: "Các ngươi nhìn vào sẽ cảm thấy sợ hãi, đau đớn, càng đừng nói lúc ấy đó tôi trải qua có bao nhiêu đau đớn."
BẠN ĐANG ĐỌC
Hạ Tiên Sinh! Yêu anh em sai rồi (Phần 3+4)
Romance"Hạ tiên sinh! Yêu anh em sai rồi" Là truyện đã được editor trước thực hiện nhưng hiện tại đã DROP nay mình xin phép được edit tiếp tục. Mình cũng đã xin phép bạn eidtor trước nhưng chưa nhận được phản hồi. Nếu trong thời gian tới, bạn ấy trả lời k...