Chương 253: Muốn giết chết Giang tiểu thư

39 5 1
                                    

"Chân của Giang tiểu thư chân là bị cô ta tông gãy, sao chân của cô ta cũng có vấn đề thế?"

"Nghe nói trước kia Hạ tổng thích Giang tiểu thư, khi biết cô ta tông gãy chân Giang tiểu thư liền đánh gãy chân của cô ta đó, kết quả ra tù rồi thế mà cô ta lại trở thành một cặp với Hạ tổng!"

"Sinh hoạt của kẻ có tiền tôi thật sự không hiểu, chẳng qua nếu như người khác đánh gãy chân của tôi, bất kể bởi vì lý do gì thì chắc chắn tôi sẽ không bao giờ ở bên người kia."

Trên đường đi, Hướng Vãn nghe được hai bồi thẩm viên đang nhỏ giọng nghị luận về mình. Cô mím môi, không tạm dừng mà đi qua.

Phiên toà rất nhanh liền bắt đầu

Khi đến phiên nguyên cáo Giang Thanh Nhiên lên tiếng, đầu tiên cô ta cuối chào tất cả mọi người rồi mới ôn nhu nói: "Thời điểm trước bụ tai nạn hai năm trước, tôi đã làm bạn với Hướng Vãn được bảy tám năm."

"Tính tình Hướng Vãn hơi chút táo bạo một chút, nói chuyện cũng không quá để ý đến cảm nhận của người khác, bạn bè không có được mấy người. Nhưng tôi thật sự cảm thấy cô ấy rất chân thật, cũng rất đáng yêu..."

Giang Thanh Nhiên nói rất nhiều về quá khứ của cô ta và Hướng Vãn, giọng điệu tràn đầy lưu luyến cùng thổn thức.

Ánh mắt Hướng Vãn sắc lạnh nhìn cô ta diễn kịch, nếu không phải trường hợp không đúng, cô thật sự muốn tặng cho cô ta một tràng vỗ tay! Trước kia tại sao cô không phát hiện Giang Thanh Nhiên diễn hay thế nhỉ?

"Nhưng vào ngày hai mươi tám tháng chín của hai năm trước, cũng chính là ngày sinh nhật của Hướng Vãn, vẫn giống như những năm trước cô ấy mời tôi đến dự tiệc. Tôi cũng không nghĩ nhiều, sau khi chuẩn bị xong quà tặng thì đi đến nhà cô ấy."

"Tiệc tối bắt đầu trước, tôi gọi điện thoại cho cô ấy, hỏi cô ấy đang ở đâu, cô ấy nói đã tới rồi bảo tôi ra đón."

Nói tới đây, Giang Thanh Nhiên tạm dừng một chút, ánh mắt dừng ở trên người Hướng Vãn, toàn là chua xót cùng khó hiểu, "Chính là sau khi tôi đi ra ngoài, Hướng Vãn trực tiếp lái xe chạy thẳng về phía tôi, tôi hét lớn bảo cô ấy dừng lại, nhưng cô ấy lại nhấn ga, nói muốn giết chết tôi!"

Cô ta nghẹn ngào một chút, "Thật ra vào buổi chiều ngày hai mươi tám tháng chín, Hướng Vãn cùng tôi đi ra ngoài nói chuyện riêng, hỏi anh Hàn Xuyên... chính là Hạ tổng.... có phải thích tôi hay không, tôi nói không rõ lắm."

"Rồi mới cô ấy không vui, tức giận với tôi... Lúc đó chúng tôi ở trường học, có mấy bạn học đi ngang qua có thể chứng minh chúng tôi đã cãi vã."

"Tôi cho rằng Hướng Vãn cũng giống như thường ngày, chỉ là hơi tỏ thái độ với tôi thôi, tôi cũng không để trong lòng, cứ theo lẽ thường đến tham gia tiệcsinh nhật của cô ấy, còn chuẩn bị cho cô ấy một cái tai nghe làm quà sinh nhật, ai biết..."

Giang Thanh Nhiên cắn cắn môi, đáy mắt toàn là nước mắt, cô ta hơi ngửa đầu, đem nước mắt tất cả đều nuốt trở vào.

Thấy vậy, trong toà án thượng nháy mắt ồn ào, âm thanh nghị luận sôi nổi ——

"Hai năm trước, Hướng Vãn mới mười tám, liền làm ra loại việc giết người này... Nếu để cô ta tự do bên ngoài, ai biết sau này cô ta lại bởi vì một chút việc nhỏ mà đi sát người khác nữa hay không?"

"Loại người này, tốt nhất là bị nhốt trong tù cả đời!"

"Thật tội nghiệp cho Giang tiểu thư, làm bạn với một người bụng dạ khó lường, hiện tại còn thành người tàn tật..."

"Cô nhìn Hướng Vãn kìa, hiện tại vẫn là bày ra bộ không biết hối cải!"

Lão sinh trọng nói, vẫn là nguyên lai những lời này đó, chỉ là thay đổi cái cách nói mà thôi.

Nghe quá nhiều lời nói như vậy, Hướng Vãn sớm đã chết lặng, thần sắc không có nửa phần dao động. Giang Thích Phong quay đầu nhìn về phía cô, đáy mắt màu hổ phách vẫn giống như trước phẫn nộ, chán ghét, rồi lại hỗn loạn ẩn nhẫn tình yêu bất đắc dĩ.

Hướng Vãn liếc nhìn hắn một cái, ánh mắt chỉ là đặt trên người hắn trong chớp mắt liền rời đi, giống như không nhìn đến hắn.

Thẩm phán nhìn về phía Hướng Vãn, "Bị cáo có gì muốn nói không?"

Hướng Vãn đứng lên, "Buổi chiều ngày hai mươi tám tháng chín, Giang Thanh Nhiên thật sự có đến tìm tôi ra ngoài nói chuyện riêng. Chẳng qua thật sự cô ta đã nói với tôi rằng, cô ta rất thích Hạ Hàn Xuyên, hỏi tôi có thể hủy bỏ hôn ước với Hạ Hàn Xuyên hay không, cùng cô ta cạnh tranh công bằng."

"Hướng Vãn, cô sao có thể..." Vẻ mặt Giang Thanh Nhiên khó tin, rồi mới cười khổ thở dài, "Thôi, đã ở toà án rồi thì tranh chấp chuyện này cũng không ý nghĩa."

Cô ta rũ mắt, giọng nói rất nhỏ, "Thật sự khó có thể tưởng tượng, trước kia hai chúng ta là bạn."

Trong tình huống không có chứng cứ, hai người bên nào cũng rằng mình đúng. Nhưng cho tới nay, dư luận đều nghiêng về phía Giang Thanh Nhiên, hơn nữa lúc đó Hướng Vãn đâm gãy chân cô ta sự thật, cho nên đại đa số mọi người đều cảm thấy Hướng Vãn đang nói dối.

Hướng Vãn cũng không có giải thích thêm, trực tiếp ngồi xuống.

Đô ——

Đô ——

Âm báo điện thoại Hướng Vãn vang lên liên tiếp hai lần, là Nhậm Tiểu Nhã gửi tin nhắn.

【Clm, Giang Thanh Nhiên thật sự là một con bitch! (phẫn nộ) (phẫn nộ) (phẫn nộ)】

【 Nếu không phải tôi đã nhìn thấy những chứng cứ trong tay sư phụ, tôi đã tin những lời này của cô ta rồi! Còn những người này ngồi ở đây, Giang Thanh Nhiên nói cái gì bọn họ cũng đều tin cả, chờ bị vả mặt đi! (dao nhỏ)】

Hướng Vãn cất điện thoại, quay đầu thoáng nhìn về phía Nhậm Tiểu Nhã, người kia khoa chân múa tay về phía cô, làm ra tư thế cố lên.

Cô hơi gật đầu, khi muốn thu hồi ánh mắt, vừa vặn nhìn thấy bóng dáng của mẹ.

Hốc mắt Vu Tĩnh Vận hồng hồng nhìn cô, trên mặt tràn đầy nôn nóng cùng lo lắng, rồi mới lấy ra điện thoại chỉ chỉ, ý bảo cô xem điện thoại.

Ánh mắt Hướng Vãn dừng trên người bà một chút, rồi mới thu hồi ánh mắt. Điện thoại liên tiếp vang lên vài âm báo, cô lấy điện thoại ra trực tiếp chỉnh về chế độ im lặng, rồi mới xem như không thấy gì đặt sang một bên.

Không cần đọc cũng biết, mẹ cô đang khuyên cô bắt tay giảng hòa với Giang Thanh Nhiên.

"Tôi muốn hỏi Giang tiểu thư một vấn đề." Chung Vũ Hiên nói: "Lúc ấy tình huống khẩn cấp như vậy, cô nói mình nghe được Hướng Vãn nói muốn giết cô, có phải vì khả năng gió quá lớn, cô nghe lầm hay không?"

Giang Thanh Nhiên lắc đầu, cắn môi nói: "Buổi tối hôm đó không có gió, tôi nghe được rất rõ ràng, hơn nữa trong tay tôi có một đoạn ghi âm."

"Ghi âm?" Chung Vũ Hiên đẩy đẩy mắt kính, cười nói: "Trong tình huống khẩn cấp như vậy, Giang tiểu thư còn kịp ghi âm lại sao?"

Hắn dừng một chút, "Hay là có thể nói, trước khi sự việc phát sinh, Giang tiểu thư đã biết trước trong bữa tiệc tối hôm đó Hướng Vãn sẽ lái xe tông vào cô?"

Nghe này, toà án liền vang lên âm thanh xôn xao.

Giang Thanh Nhiên cười khổ một tiếng, "Chung luật sư muốn giải vây cho Hướng Vãn, cũng không nên có suy đoán ác ý như vậy về tôi."

"Thời điểm tôi đi ra ngoài tìm Hướng Vãn, còn đang gọi điện thoại với Dương Lâm, mà tôi vì muốn tránh phát sinh phiền toái, vẫn luôn có thói quen ghi âm lại cuộc gọi, lúc đó mới ngẫu nhiên ghi lại được lời nói của Hướng Vãn. Nếu yêu cầu đối chất, hiện tại có thể mời Dương Lâm đến."

Chung Vũ Hiên cười cười, "Vậy thì không cần."

Hắn xoay người nói với thẩm phán: "Vừa hay, ở đây tôi có mấy thứ đồ có thể chứng minh Giang tiểu thư đang nói dối."

Nói xong, hắn lấy ra mấy món đồ đưa cho thẩm phán, trong đó có một  video chứng cứ, hắn liền đem notebook đưa qua.

Giang Thanh Nhiên trong lòng lạc một chút, nhưng cô ta chắc chắn bản thân không lưu lại bất kỳ nhược điểm nào, trong lòng rất nhanh liền thở phào, sắc mặt vẫn như thường.

Chung Vũ Hiên, "Lúc trước, Giang tiểu thư, Hướng Vãn còn có Dương tiểu thư, An tiểu thư là bạn tốt, kết quả khi tôi ngẫu nhiên xem qua vòng bạn bè của An tiểu thư, phát hiện bên trong có một video luyện tâp cho tiết mục, trong video vừa vặn quay được mặt Hướng Vãn đang nói muốn giết chết Giang tiểu thư."

----------------------------------------------------------------

06/04/2024

Mọi người vote ủng hộ mình nha

Hạ Tiên Sinh! Yêu anh em sai rồi (Phần 3+4)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ