T1. (Tiền mạch) Từ chối

678 19 0
                                    

"Từ chối!"

"Emilia sẽ về nước và tiếp quản một số đầu việc mở rộng của tập đoàn, để hợp thức hoá thì cần có bằng thạc sĩ kinh doanh Mỹ, người tốt nhất có thể xử lý việc này chỉ có Consultant Wance của trường NYU danh giá!" Daniel vuốt tóc, chỉnh lại nơ trên cổ, dùng vài ngón tay phân tích tình hình.

Minh Nguyên dập điếu thuốc lá, phủi phủi áo vest, lại nhìn Daniel một hơi ca tụng mình mà lắc đầu.

"Hướng dẫn viết, góp ý, sửa đổi - nhận; viết hộ - từ chối"

"Lương gấp 3 lần?" Daniel nhấp một ngụm rượu, lắc lắc chiếc ly.

"Lương tâm thì to hơn chứ!" Minh Nguyên đốt thêm điếu thứ hai, nhếch lông mày cười với Daniel.

"Xem ra phải tự chị ấy tới nói chuyện rồi, tôi không thuyết phục được cậu!" Minh Nguyên lắc đầu, kéo ghế ngồi xuống, hay tay vòng ra sau đầu.

"Cố vấn chuyên môn cho một bài luận văn kinh doanh thì không thiếu, đâu nhất thiết phải là tôi" Minh Nguyên ngồi xuống ghế bên cạnh, gạt tàn thuốc.

"Vấn đề là luận văn được hướng dẫn bởi Consultant Wance có giá trị hiện đại cao và được đánh giá tốt bởi người đánh giá khó tính nhất - ba tôi!" Daniel vươn người tới, ánh nhìn dò xét Minh Nguyên.

"À! Là mượn gấm bọc đồ. Cậu tính bao giờ về làm cùng tôi đây?"

Minh Nguyên cười cười, nhả một hơi thuốc, trả lại cho Daniel ánh nhìn dò xét không kém.

"Tôi đang bán xe vẫn tốt mà, hay nhớ tôi rồi, muốn tôi về làm cùng chứ gì? Không đúng, ba tôi lại nhờ cậu thuyết phục tôi đúng không?" Daniel nhún vai, sau đó chỉ tay tỏ hàm ý hoài nghi.

Minh Nguyên cười, lấy từ phục vụ một ly cocktail mới, cụng ly với ly của Daniel.

"Vấn đề không phải nhờ tôi thuyết phục, mà cách Sói già mở rộng thị phần và bành trướng đa ngành thì cậu tốt nhất tự nên quay đầu, sớm thì mình còn cùng thuyền nhiều, muộn thì tôi có thể sẽ lựa chọn làm cái khác mà!"

"Chừng nào ba tôi chấp nhận mở rộng thị trường khách sạn, tôi lấy đó làm cớ vận chuyển xe cộ, thì sẽ về!" Daniel vuốt vuốt râu, ánh mắt trầm ngâm xa xăm.

"Là cậu tự nói nhé!" Minh Nguyên đưa bàn tay về phía Daniel, tỏ ý muốn hợp tác.

"Ngài cố vấn Wance, ý ngài là sao? Ngài là thực sự tính bán đứng người anh em này sao?" Daniel gạt tay Minh Nguyên, nhíu mày, vươn người lấy một điếu thuốc.

"Tôi thì không đủ thuyết phục, nhưng chị gái cậu có thể khiến Sói già đầu tư thị trường nhà ở mà, nếu cần thì có thể cầu qua huyết thống gia đình!" Minh Nguyên lắc đầu, khẽ vặn người vặn cổ, điếu thuốc đã hút quá nửa.

"Được được! Đúng là cố vấn, nói đâu thông suốt tới đấy! Nể! Mà này... Emilia cũng không tệ, không có hứng thú sao?" Daniel cười, nhả một hơi thuốc, kéo ghế qua ngồi cạnh Minh Nguyên.

"Cần hứng thú sao?" Minh Nguyên không nhìn, dụi điếu thuốc vào chiếc gạt tàn.

"Nhiều khi tôi không hiểu bạn tôi đang nghĩ gì nữa, tâm tính đơn giản như tôi thực sự không đủ sâu sắc để thấu tỏ rồi!" Daniel ngả người vào vai Minh Nguyên, nhả một làn khói lên cao vút.

[BHTT] [FUTA] VỢ TÔI QUÁI THỦ LẮM CHIÊUNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ