Chương 12 : Khoai lang ngào đường của hôm nay cũng không ngọt nữa

117 22 13
                                    

Chương 12 : Khoai lang ngào đường của hôm nay cũng không ngọt nữa

Ngày hôm sau khi Vương Nguyên tỉnh dậy chuẩn bị đi làm thì cậu gặp anh trong phòng ăn ngồi đó, chính là hình ảnh nửa tháng qua cậu không nhìn thấy.

Vương Tuấn Khải đi sớm về khuya gặp rất không dễ, nhưng cậu nhớ hôm qua chính miệng anh nói hôm nay sẽ cùng cậu đến công ty phỏng vấn.

Anh thật sự giữ lời.

Vương Nguyên nhìn trên bàn đã đầy đủ thức ăn, cậu mím môi ngồi xuống đối diện trước mặt anh, tinh thần so với ngày hôm qua cũng vui vẻ hơn nhiều : "Chào buổi sáng."

Vương Tuấn Khải đẩy một chiếc đĩa trống sang cho cậu, mỉm cười đáp lại : "Chào buổi sáng."

Chưa dừng lại ở đó, anh đem miếng thịt bò đã áp chảo chín cắt ra miếng nhỏ đặt lên đĩa cho cậu, cúi đầu nhìn cậu : "Hôm nay là ngày đầu tôi gia nhập tập đoàn, bạn nhỏ Vương Nguyên chiếu cố một chút nha."

Cậu bị anh chọc cười, cúi đầu chăm chú ăn không đáp.

Vương Tuấn Khải vẫn chưa ăn, ánh mắt dán chặt lên từng hành động nhỏ nhất của cậu, anh cũng không nhớ rõ là từ bao giờ cậu bắt đầu can đảm ăn thức ăn anh nấu ra, anh chỉ nhớ là nhìn cậu từ chối ăn thức ăn của anh những ngày đầu qua camera thì từ đó anh không check camera nữa, cho đến hôm nay nhìn cử chỉ ăn của cậu, những chi tiết nhỏ khiến anh nhận biết được một điều...

Cậu ăn thức ăn của anh không phải lần đầu tiên.

Vương Nguyên nhận ra có điểm bất thường, ngẩng nhìn anh, trong miệng còn gặm ít thịt bò thơm phức : "Sao anh không ăn?"

Anh chớp mắt bịa chuyện : "Hồi hộp, không biết mình được nhận hay không."

Cậu nhún vai một cái : "Nếu anh muốn thì được. Còn nếu anh làm biếng..."

Vương Tuấn Khải liếc mắt qua khiến câu sau của cậu nuốt ngược vào trong, chỉ còn lại cái môi mỉm mỉm muốn cười cũng không cười được của cậu, dáng vẻ này làm anh muốn giận cũng không được, chỉ có thể đưa mắt đi nơi khác bắt đầu ăn bữa sáng của mình.

Vương Nguyên thường ngày vẫn đi đến công ty bằng đôi chân siêng năng của mình, hôm nay khác hơn một chút là cậu cũng đi bộ đến công ty nhưng không đi một mình.

Cậu kéo theo anh cũng đi bộ luôn.

Vương Tuấn Khải trơ ra bộ mặt không mấy tự nguyện lắm đi bộ trên đường theo chân cậu, đi được một lúc anh nhớ ra cậu sợ hãi việc không nhìn thấy trong tầm mắt, thế là tăng tốc bước chân bước về phía trước cậu cách nhau hai bước.

Đến tập đoàn Vân Nam, cậu rất nhiệt tình mà chỉ dẫn phòng nhân sự cho anh sợ anh không biết, còn pha một tách cà phê sữa đi đi lại lại trước phòng, sợ anh không được phê duyệt.

Trưởng phòng nhân sự nhìn người ngồi trước mặt mà run lên từng đợt trong sợ hãi.

Tổng giám đốc tiền nhiệm đang ngồi trước mặt hắn nộp hồ sơ xin xét vào vị trí kiểm duyệt hợp đồng hợp tác.

[Fanfic][Khải Nguyên] Hành Trình Tìm Lại Hoa Hướng Dương Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ