Sau khi Đan Ny tốt nghiệp, lớp đã từng tổ chức họp lớp, nhưng Đan Ny không tham gia vì vướng lịch trình.
Lần này, nàng được tiếp đón nồng nhiệt, hầu như ai cũng muốn có nàng ở đó. Điều nàng quan tâm duy nhất không phải là Lưu Lực Phi, mà là Trần Kha sẽ vì việc này mà khó chịu, nàng không muốn vì việc này mà hai người xảy ra bất kỳ gợn sóng nào. Cho nên, lúc biết có họp lớp, đầu tiên nàng trả lời là từ chối, sau đó cùng Trần Kha nói chuyện mới đồng ý.
Buổi chiều tụ hợp, Trần Kha tan sở về nhà đón Đan Ny, lái xe đến ngã tư gần chỗ họp lớp, vì hai người đi hai hướng khác nhau nên Đan Ny để An Nhiên ở chỗ này chờ nàng đi cùng.
Xe vừa dừng lại, Trần Kha nói: "Chuẩn bị xong tiệc nhắn tin hoặc gọi điện cho tôi, tôi đón cậu cùng về nhà."
Mái tóc xoăn đen nhánh của Đan Ny xõa sau lưng, đôi mắt như nước, mím môi cười, quay đầu nhìn Trần Kha: "Ngoài cái này ra, cậu không có cái gì khác nói với mình sao?"
Hôm nay là buổi họp mặt riêng tư, nàng không ăn mặc lộng lẫy như thường đi dự tiệc. Mặc một chiếc áo sơ mi lụa màu be lần trước đã cùng mua với Trần Kha, vạt áo vén vào chiếc quần dài bút chì, bên ngoài khoác một chiếc áo gió dài, khiến nàng mười phần tài trí thành thục.
Trần Kha siết chặt tay lái, lúc Đan Ny mất mát nói một câu "Mình đi đây", cô liền mở dây an toàn, cúi người đè Đan Ny xuống ghế, không nói gì tiến đến hôn nàng.
Tiếng cười của Đan Ny truyền ra răng môi, vòng tay qua cổ cô chuyên chú đáp lại. Nụ hôn mang theo nhu tình cùng trêu chọc, thân thể Trần Kha vì tư thế này mà toàn thân đau nhức, lúc rời đi thậm chí còn có thể cảm thấy lưng mình "cạch" một tiếng.
Hai người nhìn nhau mỉm cười, Trần Kha mím môi ngậm lấy son môi Đan Ny để lại, nhàn nhạt cười nói: “Đi đi, bên tôi cũng có rất nhiều người, cũng không quá chính thức, trong lúc nhập tiệc cậu có thể trực tiếp gọi cho tôi."
“Vậy mình đi đây, cậu uống ít rượu một chút.” Đan Ny kéo ống tay áo của cô, nhận được cái gật đầu của người kia, nàng xuống xe, đi tới xe của An Nhiên cách đó không xa.
Nhìn xe của An Nhiên từ từ khởi động, Trần Kha cũng khởi động xe, lái về hướng khác.
Đậu xe ở gara của khách sạn nơi tụ hợp, Đan Ny đeo kính che đi dung mạo, An Nhiên khoác vai nàng, lấy ngữ khí ổn thỏa nói: "Yên tâm đi đại minh tinh, đi theo tỷ tỷ đây, nhất định có thể đưa cậu vào trong an toàn."
Đan Ny bất đắc dĩ mỉm cười: "Bị nhận ra cũng không thành vấn đề, hiện tại mình không có lão bản."
“Ừ, vừa vặn thời gian nhiều, chúng ta được nhiều thời gian đi hẹn, nếu không thì chờ cậu mang thai, coi như chúng ta càng khó hẹn.” An Nhiên tiếc rẻ nói, tựa như Đan Ny thực sự đang mang thai.
“Sao lại khoa trương như vậy?” Đan Ny cong môi nhìn bụng cô, “Là cậu mới đúng, cậu kết hôn sớm hơn mình, không phải sao? Mình lại quay xong hai bộ phim, không biết có ôm được con trai hay con gái nuôi hay không đây."
An Nhiên trợn tròn mắt, "Mẹ chồng mình không vội, chồng mình cũng không vội, tại sao mình phải vội?"
"Vậy mình càng không vội, cậu kết hôn gần ba năm đều không vội, mình mới hơn nửa năm." Đan Ny giảo hoạt nói.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT][Đản Xác] Tình Thâm Phùng Thời [cover]
Lãng mạnBối cảnh của bài viết này là tổng quát, hôn nhân đồng giới, cưới trước yêu sau. Hầu hết các bối cảnh xung đột với hoàn cảnh xã hội hiện tại và các quy tắc khác nhau, dễ gây khó chịu, vì vậy hãy cẩn thận. Giới thiệu: Tác Phẩm: [BHTT] Tình Thâm Phùng...