Chapter 20: Rage

73 14 7
                                    

StickTracer từ một vật thể cao hơn nửa màn hình, đã bị ép thành một khối nhỏ. Tiếng glitch của nó càng lúc càng dữ dội, nhưng không hề níu kéo được một chút lòng thương hại nào của Alan. Những mũi tên lửa không ngừng lao tới và Firefox cũng chẳng tiếc hơi lửa của nó.

Rất nhiều điều anh từng gặp phải đã chứng minh, kể cả là một con thỏ thì cũng đừng ép nó vào đường cùng.

Ngay khi không còn lối thoát nào khác, StickTracer bắt đầu nhấp nháy dữ dội hơn. Vào lúc những mũi tên lửa đâm vào góc màn hình bên đó, chúng hầu như đã bị nuốt chửng. Sợi dây mà Alan đã vẽ nhanh chóng đứt lìa, biến mất trong không khí. Tiếng gầm gừ bằng âm thanh glitch của StickTracer vang khắp máy tính, khiến cho anh phải lùi hai bước trước khi vung tay vẽ hàng loạt thứ vũ khí khác đang nhắm bắn.

Thứ duy nhất khiến anh có thể kịp thời phản ứng là phản xạ tốt hơn người thường mà anh vẫn hay tự hào. Ngay khi StickTracer phóng thứ gì đó vào Firefox, con trỏ vô hình đã kịp đưa nó quay trở lại bên cạnh Alan. Viên đạn mà khối glitch kia bắn ra đâm vào thành phía trên của màn hình, phá nứt màn hình nền thành một lỗ trắng. Một cơn rùng mình chiếm lấy Alan khi anh nhìn thấy.

Firefox gầm gừ dữ tợn, bộ lông của nó dựng đứng lên khi nó vòng qua chân anh đầy tính phòng thủ. Chrome hạ thấp xuống ngay bên cạnh, xoay tròn một cách dè chừng. Phía trước mặt họ, StickTracer đang dần co nhỏ lại và phát ra tiếng động đáng ngờ. Một cửa sổ thông báo hiện lên và con trỏ vô hình ném nó vào đối thủ như một phản xạ. Lần này cửa sổ đó không vỡ khi va chạm, nó biến mất một cách tĩnh lặng.

- ...Chà, không tốt lắm. - Alan lầm bầm.

Không đợi bất cứ dấu hiệu nào, Firefox đã lao về phía trước và phun lửa. So với lửa của The Chosen One, rõ ràng nó yếu hơn và chỉ có thể tiếp cận ở cự ly gần. Khi mục tiêu càng nhỏ, nghĩa là nó phải đi càng xa. Alan cau mày khi lửa của con cáo hầu như không còn tác dụng gì nữa. Anh vung tay, dùng con trỏ vô hình để kéo nó về lại bên cạnh anh trước khi một thứ gì đó như một cái roi đen quất xuống.

Thanh tác vụ bị nứt bởi những đường nứt trắng.

Không ai trong số họ dám lại gần thứ đó nữa cả. Dù sao chiến thuật từ đầu cũng là tấn công từ xa. Alan chắc chắn không biết đánh nhau, tất cả những gì anh biết là vẽ và đó là mọi thứ anh sẽ làm. Nếu Second có trong tình huống này, cậu sẽ vẽ những con vật có thể trợ chiến cho cậu. Nhưng Alan trực quan hơn, anh chỉ vẽ vũ khí tự động. Và nếu như tất cả những gì anh phải làm là vài cái vung tay để hoàn thành tác phẩm trong tưởng tượng của anh, vậy thì vài mươi cái hỏa tiễn cũng chỉ là bài kiểm tra xem tốc độ của anh nhanh đến mức nào. Rất may, nó đã được cải thiện rất nhiều so với hồi anh mới làm người que.

Tuy những hình vẽ không thể tiếp cận được StickTracer, nhưng nó ngăn được những cái roi đen tấn công họ. Alan ngừng tay lại một chút co tới khi những làn khói tan bớt. Một nửa màn hình trắng xóa dần xuất hiện đốm glitch đen khiến anh rùng mình. Anh vung tay vẽ thêm tên lửa mới, nhưng một sợi dây đen bị glitch đã lao tới phía anh.

Internet Explorer bị tóm phải.

Trước cặp mắt bàng hoàng của Alan, biểu tượng tội nghiệp lập tức bị bóp nát và biến mất. Hình ảnh này khiến hàng loạt các biểu tượng rơi vào e dè, một số khác thì tỏ ra phẫn nộ. Điển hình là Chrome, lập tức bay lên và tấn công dù nó chắc chắn biết đạn của nó không có tác dụng gì. Rất nhanh một sợi dây đen khác quất tới phía nó.

[AvA] The AnimatorNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ