Alan đang ở cùng với Red và Second trong vườn thú của Red. Nó không lớn lắm, được giấu trong một thư mục bỏ quên mà anh không thường truy cập. Phải công nhận là việc tiếp xúc với các động vật nhỏ rất thư giãn, mặc dù nó gần như mất một nửa tác dụng với anh. Ở thế giới thật, anh thấy những con thỏ với bộ lông mềm mượt hơn thế này, cảm giác tốt hơn thế này và hoạt động tự nhiên hơn thế này. Anh không có ý đòi hỏi gì trong hoàn cảnh của mình, dù sao đây chỉ là mob của Minecraft, nhưng anh không thể ngừng so sánh được.
Nó chỉ... tự động nảy ra trong đầu anh.
Second luôn có vẻ quan tâm quá mức với anh dạo gần đây, còn Chosen thì lại quan tâm quá mức tới Second. Tuy không theo hướng của hai người trên, nhưng anh khá là để ý đến Chosen. Họ là một vòng tròn quan hệ rất buồn cười mà Alan chỉ có thể lắc đầu chấp nhận.
Nhìn chung thì Second cảm thấy anh không ổn, cậu muốn ở bên cạnh anh vì có rất nhiều rắc rối mà một con người trở thành người que sẽ không thể xử lý nổi. Trong khi đó Chosen đề phòng anh vì giờ đây anh ở máy tính toàn thời gian, sợ rằng anh có thể sẽ làm gì Second. Còn anh đơn giản là cảm thấy mối quan hệ giữa anh và Chosen không thân thiết đến mức anh có thể buông lỏng với bất cứ chủ đề nào liên quan đến tên đầu rỗng màu đen. Dark vẫn là Dark, cố chấp ở Outernet.
Reuben đang làm nũng với Red và Second khi Alan chú ý cửa phòng mở bên ngoài màn hình máy tính. Anh sững sờ, mở to mắt nhìn. Đó là vợ anh, Kaori. Cô ấy trông mệt mỏi, quầng thâm dưới mắt và khuôn mặt xanh xao. Chỉ mới có mười ngày mà nhìn cô khác biệt rõ ràng so với lần cuối anh nhìn thấy. Anh đứng bật dậy, bước tới trước. Nhưng màn hình máy tính ngăn anh lại, anh chỉ có thể nhìn. Trái tim anh như bị một bàn tay nắm lấy.
Ồ, mà anh liệu có trái tim nữa hay không chứ?
Kaori cười khẽ với DJ một nụ cười an ủi khi để anh đi vào phòng làm việc của Alan. Đã trôi qua mười ngày và cô thậm chí còn không ghé vào đây để dọn dẹp. Cô không thể vào đây và thấy mọi dấu vết của anh ở đó, mặc dù nó không nói lên điều gì. Anh thích không gian riêng tư khi ở đây, mặc dù điều đó không chứng minh được gì cho luận điểm của cô.
- Lại làm phiền cô rồi. - DJ áy náy nói.
- Không sao, cứ tự nhiên. - Kaori mỉm cười. - Tôi thực sự khá quan tâm vì phòng của Alan có một máy tính luôn mở. Anh chắc nó ổn chứ?
- Ừ ừ, Alan luôn để nó mở như vậy, cô biết mà. - DJ nói, hơi qua loa.
Cô bối rối gật đầu. Chuyện về những người que trong máy tính của Alan, cô biết nó có ở đó. Nhưng với cô nó vẫn hơi mơ hồ và khó tin. Không phải là anh không thể làm hoạt ảnh hay gì đó để gạt cô và nói thực thì cô cũng không quá bận tâm tới người que. Giờ thì nó trở nên khá khó xử vì anh không có mặt để quản lý điều đó.
DJ vỗ vai Kaori và vào phòng. Cô miễn cưỡng nở nụ cười với anh trước khi rời đi. DJ đóng cửa lại và đi tới máy tính, lần này anh tới một mình và không có James. Anh đến và ngồi vào máy tính, The Second Coming đã ở đó với Red. Không thấy những người còn lại và cả The Chosen One. Có lẽ lần trước tên đầu rỗng đen chỉ ghé qua. Anh cau mày với một người que màu tím đang đứng ở giữa màn hình.
BẠN ĐANG ĐỌC
[AvA] The Animator
Fanfiction*Author: Luttie *Summary: The Chosen One không muốn đem thông tin này đến cho lũ trẻ, nhưng anh phải làm. Đặc biệt là vì Second. Cậu bé và Alan gần như là bạn thân, không ai ngoài Alan hiểu về hoạt hình cùng với cậu cả. Vậy nên tất cả chỉ thật khó...