Chap 37: Khoảng cách vô hình

255 25 1
                                    

Động phủ của Hàm Ân Tĩnh là do cha cô - tên là Hàm Mặc - để lại, bản thân cô cũng ít khi để ý tới mấy chuyện trong phủ, trong phủ chỉ còn lại những người cũ. Mấy người hay hầu hạ bên người có 5 đồng tử A Hâm, A Sâm, A Miểu, A Diễm, A Nghiễm. Dưới quyền bọn họ còn có khoảng hơn 10 tiểu dược đồng cùng quê. Không biết Ân Tĩnh đã dạy dỗ bọn họ như thế nào nhưng trong ý nghĩ của những người này, trên trời dưới đất chỉ có duy nhất cô là "lão đại" của họ, còn lại Phật tổ, Quan Âm, Thiên Đế, Diêm Vương đều là cái rắm!

Bảo bối yêu quý trên tay chủ nhân thì chính là nhân vật quan trọng mà tất cả mọi người đều phải hầu hạ chu đáo, cho nên ở trong này Tiểu Nghiên rất được quan tâm, dùng từ tỉ mỉ cẩn thận cũng không đủ để hình dung được. Chẳng qua, mọi việc lớn nhỏ đều do một mình Ân Tĩnh lo hết, nên cơ hội thể hiện của mọi người thật sự rất ít.

Mà như trong lòng A Miểu thực sự rất muốn sờ thử Tiểu Nghiên xem cảm giác như thế nào nhưng lại không thể xuống tay, cũng không dám xuống tay. Nhìn thấy sự sốt sắng của chủ nhân với nàng, không nghi ngờ rằng nếu thử sờ một lần thì chắc chắn tay mình sẽ bị chặt bỏ.

Vết thương chuyển biến tốt, mỗi ngày Tiểu Nghiên lại thấy tỉnh táo hơn, nhưng mà rất ít khi mở miệng nói chuyện, hơn nữa lại không muốn nói chuyện với Ân Tĩnh. Mỗi lần cô ở bên cạnh nàng, nàng không phải là giả vờ ngủ thì cũng sẽ dùng ánh mắt vừa nghi ngờ vừa đề phòng nhìn trộm cô.

Sự thay đổi thất thường của Ân Tĩnh để lại trong Tiểu Nghiên một bóng ma rất lớn, nàng còn nhớ rõ những lúc cô dạy nàng hôn nhẹ, những lúc triền miên khi cô cùng nàng luyện phương pháp song tu, nhớ rõ sự ôn nhu che chở của cô trong 1 tháng cùng hắn luyện phương pháp song tu, nhớ rõ cảm giác an tâm khi cô ôm nàng nói sẽ bảo vệ. Nhưng là nàng cũng nhớ rõ chuyện cô tùy tiện giết chóc tàn nhẫn vô tình, cùng với chuyện tình cờ xảy ra tranh chấp khi thì dã man ngang ngược, còn có trong đêm hôm đó tại động phủ Tiểu Hồng thì lạnh lùng khinh thường mắng nàng- dường như nàng giống cái gì đó bẩn thỉu, nhìn nhiều cũng sợ làm bẩn con mắt.

Nhưng mà nàng cũng không biết là mình đã làm sai chuyện gì nữa, tại sao cô lại đối xử với nàng như vậy?

Cứ như thế thay đổi thất thường, vui vẻ, bực tức thất thường của Ân Tĩnh làm cho Tiểu Nghiên cảm thấy không thể nào thích ứng.

Lần này là cô cứu mình, những ngày qua hết lòng chăm sóc, cho dù trong lúc nàng hôn mê cũng có thể cảm nhận được, nàng không phải không muốn có thể làm nũng hắn cho thỏa thích, nhưng là lại sợ ngay sau đó sắc mặt hắn lại thay đổi, coi nàng cũng như rác rưởi đem ném đi xa. Cho nên nàng lựa chọn im lặng.

Lúc đầu, Ân Tĩnh khiến nàng yếu ớt bị thương nặng, cho nên không nói chuyện, từ từ cũng phát giác thái độ tránh né của nàng, muốn biết tâm tư của nàng cũng không khó, chỉ cần cô muốn, Tiểu Nghiên nghĩ gì cô đều có thể thông qua pháp chú để biết được.

Nhưng là cô thậm chí có chút ít lảng tránh đi tìm hiểu nàng chân thật nghĩ gì, cô không muốn chứng kiến Tiểu Nghiên oán hận, lại càng không nghĩ xác nhận Tiểu Nghiên có hay không ý định muốn ly khai.

[Edit][Nghiên Tĩnh/T-Ara] Dụ HồNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ