Ngày hôm sau lúc Tiểu Nghiên tỉnh lại, chỉ thấy màu đen quen thuộc trước mắt, đó là áo bào của Hàm Ân Tĩnh.
Bản thân đêm qua rõ ràng ngủ ở đệm nhỏ trên giường, sao lại biến thành ngủ trên người Hàm Ân Tĩnh? Nhưng hình như cũng rất thoải mái, tuy nhiên không bằng đệm nhỏ trên chiếc giường mềm mại...... Tiểu Nghiên duỗi người đứng dậy, phát hiện vị trí hiện tại chính là ngực của Hàm Ân Tĩnh, phía trước cách đó không xa có thể thấy cổ, yết hầu của cô, cái cằm, sau đó là môi, cái mũi, thật sự là đẹp mắt...... Bại hoại!
Tiểu Nghiên nhìn ra ngoài một hồi đã muốn nhảy trở lại trên giường. Thân thể của nàng vừa động, bàn tay Hàm Ân Tĩnh cũng dò xét, nhẹ nhàng đè nàng lại.
"Tỉnh rồi? Vụng trộm nhìn ta lâu như vậy, rất thích ta sao?" Tiếng nói của Hàm Ân Tĩnh lười biếng mà mang theo trêu tức, êm tai vô cùng.
"Đại bại hoại, ai thích ngươi!" Tiểu Nghiên lớn tiếng phản bác, hoàn toàn là khẩu khí của tiểu cô nương hờn dỗi.
Hàm Ân Tĩnh nhẹ nhàng vuốt ve thân thể của nàng, khiến lông hồ ly khi ngủ có chút rối loạn được chỉnh tề, động tác này Tiểu Nghiên quá quen thuộc, trước kia nàng ở Mặc Đàm, Hàm Ân Tĩnh thường xuyên sờ nàng như vậy, rất thoải mái, lần mò nàng lại muốn ngủ.
"Ta rất thích nàng!" Hàm Ân Tĩnh bỗng nhiên nói, ánh mắt ôn nhu như nước, Tiểu Nghiên ngơ ngác nhìn cô, trong nội tâm nổi lên vui sướng nho nhỏ không hiểu, nhưng không biết cô vì cái gì đột nhiên nói cái này.
" Nàng cũng thích ta được chứ?"
Tiểu Nghiên cảm thấy hôm nay bại hoại có chút là lạ, không rõ thực ra cô muốn làm gì, vì vậy trầm mặc mà nhìn cô, cẩn thận không nói một lời.
" Sao lại không nói chuyện?" Hàm Ân Tĩnh lần đầu tiên "chủ động cầu ái", không nghĩ tới tiểu hồ ly một chút phản ứng tích cực cũng không có.
"Ngươi không khi dễ ta, không khi dễ cha mẹ của ta, còn sư phụ sư huynh, ta...... Ta liền thích ngươi......" Tiểu hồ ly suy nghĩ cặn kẽ sau cho đáp án khiến người ta dở khóc dở cười.
"Thật sự?" Biết rõ tiểu hồ ly trong miệng "thích" theo như lời "thích" của mình không phải một nghĩa, nhưng Hàm Ân Tĩnh cũng không so đo, cô cần tiểu hồ ly đáp lại, dù cho đơn giản chỉ là một câu mơ mơ hồ hồ.
" Thích ngươi phải làm như thế nào?" Tiểu Nghiên đột nhiên lại dao động, cái "thích" này không có cái gì bập rập ?!
Nàng bây giờ đối với Hàm Ân Tĩnh thiếu tín nhiệm nghiêm trọng, thực tế nhớ tới trước kia Hàm Ân Tĩnh đã từng nói qua, giữa người người hợp hoan cùng hôn nhẹ, là việc làm với người mình thích, vạn nhất bản thân thích Hàm Ân Tĩnh, cô muốn mình là người cùng cái kia... Khó mà làm được!
Nàng hiện tại đã đoán được, hợp hoan cùng hôn nhẹ không thể tùy tiện cùng người khác làm, Ân Tĩnh trước lừa gạt mình cùng cô làm, nhưng rõ ràng là chiếm tiện nghi của mình!
Tuy nhiên cùng Hàm Ân Tĩnh hôn nhẹ, cái kia cái kia... rất sung sướng, rất vui vẻ, nhưng trước khi hiểu rõ chuyện, nàng không thể lại bị lừa!
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit][Nghiên Tĩnh/T-Ara] Dụ Hồ
FanfictionTác giả: Nga My Edit và dịch: Nhóm VFIC Edit EunYeon ver by JiYuan