Huyền Minh ma dơi không nghĩ tới Tiểu Nghiên lại ở bên người Ân Tĩnh, nhưng xem bộ dáng hồ ly này của nàng, đáng yêu thật là đáng yêu, nhưng thị uy đối với tiện nữ nhân Phi Du kia lại rất khó khăn!
Ân Tĩnh từ khi Tiểu Nghiên xuất hiện, sắc mặt liền hết sức khó coi, Huyền Minh ma dơi ho khan hai tiếng, không dám trả lời, may mắn Tố Nghiên yêu phi còn có chút coi hắn là đồng bọn, vì hắn mở miệng cứu vãn nói:" Những chuyện này, Tiểu Nghiên ngươi hỏi Tĩnh quân đại nhân sẽ biết."
Phi Du thấy Ân Tĩnh mang theo một bạch hồ ly bên người, cảm thấy cả kinh, nữ yêu đối với hồ ly tinh cực kỳ mẫn cảm, lập tức đã nghĩ đến phương diện uy hiếp lớn nhất.
Tiểu Nghiên pháp lực so với trước đã cao hơn nhiều, yêu ma bình thường hoàn toàn nhìn không ra pháp lực của nàng nông sâu, Phi Du theo lẽ thường suy đoán, cho rằng bạch hồ tinh trước mắt là vì căn cơ quá kém cho nên mới không có thể hóa ra hình người.
Một khi hồ ly tinh đã không thể hiện ra hình người, vậy đối chính mình uy hiếp còn có ích sao...... Phi Du nghĩ trên mặt lộ ra vẻ tươi cười, bằng ngữ khí ôn nhu nói:" Đây là sủng vật của Tĩnh quân? Thật đáng yêu!"
Ân Tĩnh đưa tay sờ Tiểu Nghiên, nàng lóe lên lui thân, lớn tiếng nói: "Ta không phải sủng vật!" Nàng là đệ tử Thanh Lương Quan sao có thể đi làm sủng vật của người ta? Trước kia vì tránh né Thiên kiếp giả dạng làm bạch hồ sủng vật của Lăng Thanh Ba cũng không sao, làm một hồ tiên có lý tưởng có theo đuổi, nàng mới không cần làm sủng vật của kẻ bại hoại!
Ân Tĩnh thần sắc ngưng tụ, Phi Du cảm giác được cô ở bên cạnh trở nên có chút cứng ngắc, hẳn là nổi giận, vội vàng giả vờ hiền lành hoà giải nói:" Tĩnh quân tiểu hồ ly này thực tinh nghịch."
Ân Tĩnh đối với việc Tiểu Nghiên trước mặt mọi người làm trái, lại né tránh cô chạm đến, quả thật có chút tức giận, lại thêm hôm nay Tiểu Nghiên nàng hờ hững trầm mặc cùng với thái độ vừa rồi đối Huyền Minh ma dơi cùng Tố Nghiên Yêu phi thân mật, cơn tức trong lòng càng lúc càng tăng mạnh mẽ.
Tiểu Nghiên mặc dù có chút sợ hãi, nhưng nàng không muốn nhịn tức im hơi lặng tiếng nữa, nàng cũng rất tức giận, Ân Tĩnh dựa vào cái gì tùy ý sai khiến nàng sắp đặt nàng?
Nàng cũng không yêu mến nữ nhân trang phục màu đỏ trong ngực Ân Tĩnh này, nữ nhân này cũng không yêu mến nàng, nàng có thể nhìn ra được, nhìn trong ánh mắt của nữ nhân này rõ ràng khinh thường cùng chán ghét, hừ! Ân Tĩnh không phải người tốt, nữ nhân bên cạnh cũng không phải!
Một người một hồ, một đen một trắng cứ như vậy giúp nhau giằng co, bế cục có chút bế tắc. Ân tĩnh thấy Tiểu Nghiên lộ ra ánh mắt đề phòng tức giận đối với cô một lần nữa, trong nội tâm vừa tức vừa vội, đây không phải cô muốn, cô là muốn Bạch Bạch nhu thuận nghe lời đợi ở bên cạnh cô, cô là muốn nàng dùng ánh mắt làm nũng ỷ lại nhìn cô, không phải giống như bây giờ.
" Tất cả cút ra hết!" Ân Tĩnh lạnh giọng quát,
Huyền Minh ma dơi cùng Tố Nghiên yêu phi liếc nhau, dẫn đầu thối lui ra khỏi đại điện, Phi Du bị thái độ lãnh khốc của Ân Tĩnh hù đến, cười lớn nói:" Tĩnh quân đừng nóng giận, vì tiểu súc sinh như vậy, không đáng......"
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit][Nghiên Tĩnh/T-Ara] Dụ Hồ
FanfictionTác giả: Nga My Edit và dịch: Nhóm VFIC Edit EunYeon ver by JiYuan