Tiểu Nghiên ăn ngay nói thật, giọng nói tuy không lớn, nhưng những người xung quanh tai thính mắt tinh, đều nghe được rõ ràng, Huyền Linh từ khi xuất sư đến nay còn chưa chạm qua đối thủ không đem nàng để vào mắt chút nào như vậy, tức giận đến toàn thân phát run, run giọng nói:
"Được...... Ngươi được lắm!"
Tiểu Nghiên nhìn vẻ mặt nàng cực kỳ giận dữ mà méo xệch, rất là kỳ quái. Tiên nữ tỷ tỷ hung dữ thoạt nhìn rất tức giận, nhưng mà vì sao lại vẫn miễn cưỡng bản thân khích lệ nàng chứ?
Người trong Thanh Lương Quan nghe nàng 'nói lời ngây thơ', trong lòng rất buồn cười, lại chỉ được miễn cưỡng khống chế biểu lộ, duy chỉ có Vân Cảnh tính tình hoạt bát, hoàn toàn không nín được, phốc một tiếng phì cười.
Hắn không những cười vui vẻ, còn khiến Huyền Linh càng tức giận! Vốn đứng ở một bên Ngao Thương không chịu được việc Vân Cảnh đắc ý, hừ lạnh một tiếng, quát:
" Đệ tử Thanh Lương Quan, khẩu khí thật lớn!"
Vân Sơ không muốn nhiều chuyện, chắp tay nói:
" Nhị thái tử nói quá lời, xin Huyền Linh tiên tử thứ tội, Tiểu sư muội ta tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện, ngôn ngữ nếu có mạo phạm xin chớ trách tội!"
Nàng nghe sư huynh nói như vậy, trong lòng rất là ủy khuất, đến bên tai Vân Cảnh nói:
" Rõ ràng là Sư phụ nói như vậy, ta không có nói láo."
Vân Hư nhất thời không biết nên nói thế nào cho nàng biết, có một số việc tuy là sự thật, nhưng không thể nói, nhất là không thể nói trước mặt người ngoài. Nhưng nếu như tính tình Tiểu Nghiên không như thế, lần đầu tiên gặp hắn, còn hoàn toàn không biết rõ hắn thế nào, liền' bênh vực lẽ phải'. Vì hắn tranh luận với nữ nhân Hàm Ân Tĩnh kia.
Đưa tay đi sờ sờ cái đầu nhỏ của nàng trấn an, Vân Hư thấp giọng nói:
" Đại sư huynh không có ý trách ngươi, ừm, sau này sẽ từ từ nói cho ngươi hiểu, được không?"
Nàng là một đứa trẻ hiểu chuyện lại rất dễ bị lừa, nghe vậy liền cọ xát bên gáy Vân Hư, hoàn toàn không đem việc này để ở trong lòng. Nhưng bộ dáng bọn họ thì thầm nói chuyện vơi nhay rơi vào trong mắt Ngao Thương cùng Huyền Linh, lại làm cho hai người càng thêm bất mãn vài phần, chỉ sợ hai sư huynh muội này đang âm thầm giễu cợt bọn họ.
Huyền Linh cười lạnh thối lui hai bước, lớn tiếng nói:
"Trăm nghe không bằng một thấy! Xin mời vị tiểu sư muội này của Thanh Lương Quan thưởng chiêu!"
Vân Sơ nhướng mày, rất không kiên nhẫn vì nữ nhân làm phiền không ngớt này, lãnh đạm nói:
" Mấy người đồng môn chúng ta lần này là muốn đi m ti Địa phủ đối phó yêu ma, thời gian cấp bách, tiên tử nếu nhất định phải luận bàn, đợi sau khi chúng ta trở về hẹn thời gian khác là được." Lời nói đã rất rõ ràng- chúng ta muốn làm chính sự, không rảnh với các ngươi lãng phí thời gian! Hừ!
Vân Sơ tuy bình thường xử sự thành thục khéo léo, nhưng tu luyện tới loại cảnh giới của hắn, lại xuất từ danh môn, trong lòng đều có một thái độ kiêu kỳ, có thể lùi một bước, nhưng nếu như đối phương không thức thời, hắn cũng sẽ không nhượng bộ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit][Nghiên Tĩnh/T-Ara] Dụ Hồ
FanficTác giả: Nga My Edit và dịch: Nhóm VFIC Edit EunYeon ver by JiYuan