Tiểu Nghiên trên Ngọc sơn xác thực đã xảy ra chuyện, nhưng lại hoàn toàn không giống với suy nghĩ của Hiếu Mẫn chân nhân.
Khi Vân Hư đuổi tới thì vừa lúc nhìn thấy Phác Đình Nguyên đang đứng trước động Ngọc Bạch, đầu lắc lư loạn lên, nhìn thấy hắn thì vừa kinh ngạc lại khó nén nổi thất vọng.
Vân Hư đi lên trước hai bước tự giới thiệu mình: "Bần đạo là đệ tử Hiếu Mẫn chân nhân phái xuống, tên là Vân Hư, tiên sinh chính là phụ thân của Tiểu Nghiên?"
Phác Đình Nguyên lo lắng chưa xong tình trạng của Tiểu Nghiên, thấy Hiếu Mẫn chân nhân không tới, chỉ phái đến một đệ tử, rất thất vọng, nhưng mà giờ phút này ngựa chết cũng chỉ có thể nhờ ngựa sống, cũng bất chấp chú ý cấp bậc lễ nghĩa, kéo lấy Vân Hư đi vào trong động, một bên vội vàng nói: "Tiểu Nghiên chẳng biết tại sao trên người lúc lạnh lúc nóng, đã hôn mê hai ngày, cũng không biết là loại bệnh lạ gì......"
Trong động Ngọc bạch, Tiểu Nghiên nằm trên giường, Vân Hạo Tuyết ngồi bên cạnh lặng lẽ rơi lệ, nhưng lại thúc thủ vô sách. Bà rất muốn ôm nữ nhi vào lòng an ủi, để nàng khá hơn một chút, nhưng trên người Tiểu Nghiên lúc này có khi bỏng đến mức như than lửa, có lúc lại lạnh giống như hàn băng, căn bản không cách nào ôm được.
Vân Hư đặt tay lên người nàng kiểm tra, cũng thật hoảng sợ, trước vẻ mặt chờ mong của vợ chồng Phác Đình Nguyên nhìn hắn, hắn thật không nói nên lời một chữ "không". Loại tình trạng của Tiểu Nghiên, hắn cũng chưa từng thấy qua, ngay cả tẩu hỏa nhập ma cũng sẽ không có phản ứng kịch liệt như vậy.
Nếu giờ mời sư phụ đến ngay lập tức, không có đầy đủ dược vật cũng không thể ổn định bệnh tình, cho nên biện pháp tốt nhất là mình lập tức mang nàng về Thanh Hà quan thỉnh sư phụ ra tay điều trị, muốn tìm loại dược liệu gì trên Thiên đình cũng thuận tiện hơn nhiều.
Nghĩ như vậy, cũng không dám kéo dài lâu, hắn ngẩng đầu nói với vợ chồng Phác Đình Nguyên: "Tình trạng Tiểu Nghiên nguy cấp, bần đạo muốn mang nàng đến Thanh Hà quan chữa trị, không biết ý hai vị thế nào?"
Phác Đình Nguyên cùng Vân Hạo Tuyết đương nhiên liều mạng gật đầu ủng hộ, bọn họ được Thiên đình chấp thuận có thể ở dưới trần gian một năm, nhưng cũng vì vậy mà mất đi quyền tiến lên Thiên đình trong một năm, nếu không, bọn họ đã sớm đưa Tiểu Nghiên đến Thanh Hà quan rồi.
Việc này không nên chậm trễ, Vân Hư phất ống tay áo, thu nàng vào trong đó, từ biệt vợ chồng Phác Đình Nguyên rồi vội vàng đạp mây trở về Thanh Hà quan.
Hiếu Mẫn chân nhân thấy hắn trở về nhanh như vậy, quá mức kinh ngạc, vừa muốn hỏi, lại nghe Vân Hư vội vàng nói: "Sư phụ, Tiểu Nghiên nàng thân nhiễm bệnh lạ, thỉnh mau mau thi cứu......" Vừa nói vừa bỏ nàng từ trong tay áo ra đặt lên giữa bàn bát tiên trong đại sảnh.
Hiếu Mẫn cúi đầu xem xét, không khỏi "A" lên một tiếng, phía tay áo Vân Hư vừa rồi đặt Trí Nghiên bị nướng cháy một mảng lớn! Cái áo choàng của Vân Hư chính là Thái Thượng lão quân ban tặng, nước lửa bình thường khó có thể xâm nhập, kể cả để trên lửa một hồi cũng không có biến hoá gì, giờ lại do nhiệt độ trên người Trí Nghiên nướng cháy?
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit][Nghiên Tĩnh/T-Ara] Dụ Hồ
FanficTác giả: Nga My Edit và dịch: Nhóm VFIC Edit EunYeon ver by JiYuan