Chương 21 Nam nhân rối loạn

3.4K 77 2
                                    


Một khúc kết thúc, Kiều Đa Bảo nhấc cái mông trên băng ghế đứng lên, vẻ mặt thoải mái giống như là vừa rồi chỉ là một đĩa đồ ăn bình thường, trên mặt không có tự phụ cũng không có chút nào khoe khoang, nhưng như vậy lại khiến Mạc Lam càng thêm áp lực.

Cô tự cho là mình đàn dương cầm chỉ sau Triệu Nghị Nhiên, toàn trường cũng không có vài người có thể có thể so với cô, tồn tại kiêu ngạo cùng tự phụ, nhưng lại không nghĩ rằng hiện thời lại bị một người nhỏ hơn mình như vậy dễ dàng đánh bại.

Mạc Lam trong nháy mắt đã không có ý chí chiến đấu, bài hát này nàng mặc dù cũng có thể thuận lợi đàn tấu, không sai một âm phù, nhưng là có thể đàn đượcnhư Kiều Đa Bảo- lưu loát nhẹ nhàng, cùng nguyên thanh không sai biệt lắm, khẳng định không được .

Mạc Lam không khỏi thật hối hận, trên mặt nóng hổi nóng hổi, kiên trì ngồi ở trên ghế, chẳng lẽ hôm nay thực sự muốn xấu mặt trước bạn học sao?

Nhưng khi Mạc Lam đang ở rong tình thế khó xử, Triệu Nghị Nhiên cuối cùng chạy tới, hơn thế đồng thời, Chu Tích Tiệp cũng không biết từ nơi nào xuất hiện, lạnh lùng cùng Triệu Nghị Nhiên liếc nhau một cái, trực tiếp đến bên cạnh Kiều Đa Bảo.

Triệu Nghị Nhiên tựa hồ sớm đã biết chuyện đã xảy ra, một người vốn ôn tồn tao nhã gương mặt tuấn tú giờ phút này có chút âm trầm, Mạc Lam có chút không dám nhìn vào ánh mắt của anh, nhưng trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm. Mí mắt cụp xuống, trầm ngâm một lát liền lại lần nữa giương cao khuôn mặt xinh đẹp, đứng lên mỉm cười Triệu Nghị Nhiên.

"Dứt khoát cậu đã đến rồi, chuyện bên hội học sinh đều xử lý tốt sao?"

Triệu Nghị Nhiên mặt không thay đổi nhìn chằm chằm cô còn chưa nói lời nào, một bên đưa lưng về phía cửa, quay lưng về phía Kiều Đa Bảo còn không có lưu ý đến Chu Tích Tiệp đi qua, nhìn Mạc Lam đứng lên liền có chút bất mãn.

"Chao ôi. . . Đến phiên chị, như thế nào chị còn không đàn?"

Mạc Lam mặt cứng đờ, con mắt mặc dù có chút tránh né, nhưng tình huống hiện tại cô nhất định là không cần tiếp tục so hơn thua, mặc dù thua rất không cam lòng nhưng ít ra không cần mất thể diện.

Chu Tích Tiệp mặt than xuất hiện ở trước Kiều Đa Bảo, thiếu chút nữa dọa cô nhất thời nhảy lên.

"Cậu cậu cậu. . . Cái kia xuất hiện ?"

"Đi ăn cơm." Chu Tích Tiệp nhàn nhạt nói một câu, cũng không nhìn người chung quanh, kéo tay Kiều Đa Bảo liền chuẩn bị rời đi.

"Đợi chút" một bên Triệu Nghị Nhiên vội vàng bước đi đến, có chút áy náy nhìn Kiều Đa Bảo, "Lần này là tôi sơ sẩy, thật sự là thẹn thùng, lần sau tuyệt đối sẽ không như vậy."

Kiều Đa Bảo mới vừa muốn mở miệng liền bị Chu Tích Tiệp kéo lấy, cậu lạnh lùng cùng Triệu Nghị Nhiên liếc nhau một cái, một lát sau khẽ nghiêng đầu, phương hướng không rõ nhàn nhạt nói một câu: "Mặt là của mình thì phải giữ, không thể cho người khác." (Ý anh chắc là chị kia có mặt phải giữ, lại để mất mặt trước nhiều người)

Vừa dứt lời, Chu Tích Tiệp trực tiếp kéo Kiều Đa Bảo liền đi.

Đằng sau Mạc Lam nghe được câu này, sắc mặt trắng bệch, thân thể nhoáng một cái thiếu chút nữa liền đứng không vững.

Trúc mã cực sủng Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ