Chương 57: Vạn Tiểu Bân nhu nhược

2.5K 54 3
                                    

"Đa Bảo, không nói tới chúng ta là quan hệ thanh bạch, Chu học đệ cá tính ngột ngạt, thường phát giận trên người em, em xác định các em cùng một chỗ, về sau thực sẽ hạnh phúc sao? Tình yêu không phải là tình thân, không phải là ai làm bạn của em trong thời gian dài hơn, em không cần phải lựa chọn cậu ta." Triệu Nghị Nhiên trên mặt mặt không thay đổi trầm giọng nói. .

"Không phải vậy, Tiểu Tiệp vẫn luôn đối với em rất tốt rất tốt, khả năng lần này em thực sự có lỗi." Kiều Đa Bảo tay phải cầm điện thoại di động, đôi mắt chưa rủ xuống. "Em vừa rồi nghĩ tới, nếu như anh ấy cũng chở cô gái khác cùng đi ăn cơm, em cũng là sẽ rất tức giận, cho nên cảm thấy được anh ấy lần này phát giận cũng là hết sức bình thường."

"Được rồi, em nghĩ như vậy cũng không có gì đáng trách, về sau anh biết phải làm sao, hy vọng mấy ngày này anh không có phá hư đến tình cảm của các em." Triệu Nghị Nhiên khẽ cười một cái, trên mặt vẻ mặt đột nhiên lại trở nên ‘phong khinh vân đạm’, nhìn không ra nội tâm của anh ta thực chính đang suy nghĩ gì.

"Không có, nhưng thật ra là em làm không tốt." Kiều Đa Bảo mím môi, nội tâm hoang mang, nghĩ thông suốt xong tâm tình cũng không có kém như vậy, cô hiện tại muốn làm nhất chính là lập tức nhìn thấy Chu Tích Tiệp, sau đó cùng cậu nói xin lỗi, nói cô về sau lại cũng không cùng người đàn ông khác đi ăn cơm.

"Tốt lắm, sớm nghỉ ngơi một chút đi, ngày mai còn phải đi làm."

Triệu Nghị Nhiên không muốn nói nữa, càng nói nhiều tâm tình lại càng kém.

"À, đúng rồi." Kiều Đa Bảo đột nhiên trong đầu toát ra một ý niệm xúc động trong đầu, "Nếu không thì em từ chức. . ."

"Kiều Đa Bảo! Cuộc đời không thể chỉ lo nói yêu đương, nếu không các em sớm muộn sẽ vì chán ghét mà sớm tách ra, có thể đem công tác cùng tình cảm phân chia ra thật tốt, mới thật sự là người chiến thắng, anh hy vọng em suy nghĩ kỹ càng, không cần bởi vì nhất thời xúc động, nịnh nọt đối phương liền phải bỏ qua việc quan trọng của mình." Triệu Nghị Nhiên giọng nói đột nhiên trở nên nghiêm túc.

"Không có, em chỉ là chỉ đùa một chút mà thôi." Kiều Đa Bảo cười khan một tý..

"Tốt nhất là như thế, kỳ thực tập còn chưa có qua, hy vọng em có thể kiên trì đến cuối cùng."

"Ừ, được được."

Trong thư phòng cổ kính, Triệu Nghị Nhiên đứng ở trước cửa sổ sát đất nhìn cảnh đêm bên ngoài, anh để điện thoại di động xuống, mệt mỏi vuốt vuốt cái trán, rõ ràng hết thảy đều thuận lợi tiến hành như vậy, mà Chu Tích Tiệp bộc phát liền lấy được ‘kiếm củi ba năm thiêu một giờ’.

Anh sâu thở dài một hơi, ngẫm nghĩ một lúc lâu sau mới đột nhiên nhếch miệng, chỉ cần Kiều Đa Bảo vẫn còn ở dưới đáy mắt anh công tác, anh liền còn có cơ hội, không tin Chu Tích Tiệp có thể ngày ngày đến nhìn chằm chằm cô.

Chu Tích Tiệp hiện tại cảm thấy toàn thân oán khí không chỗ phát, mau trở lại chỗ ở, bụng Vạn Tiểu Bân lại thô lỗ kêu đói, cậu không thể lại chở hắn đi khắp nơi đi tìm tìm nhà hàng còn chưa có đóng cửa, nhưng là ngoại trừ mấy quán ven đường bày bữa ăn khuya ở vỉa hè buôn bán bên ngoài, chỗ ăn cơm khác đều đóng cửa..

Trúc mã cực sủng Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ