Hello!Xin chòa tất cả các mem....... vừa mới thi xong về,mệt kinh khủng.Tui nghỉ viết một tuần rồi....không biết còn ai nhớ con Au này không nữa.Tui lên thấy truyện tui tăng vote với lượt đọc mà sướng kinh khủng á.Khỏi phải nói sốc văn hóa như thế nào khi thấy đã tăng lên 1k view......ô la la.Mong là các mem đọc truyện tui viết sẽ vote nhiều nhiều,comment nhiều cho tui có động lực hen....Yêu các mem nhiều lắm....................
--------------------------------
HR:Cái gì?Vậy là bây giờ anh không biết cô ấy ở đâu.Không thể thế được.Rốt cuộc cô ấy đã đi đâu?
Cô đưa tay lên tự vò đầu mình đến nỗi tóc rối xù.Đôi mắt hiện rõ vẻ hoảng loạn.Cô không ngừng tìm kiếm điện thoại để gọi cho Jisoo.Bây giờ nhìn cô chẳng khác gì kẻ điên vừa trốn trại.Anh rất đau lòng khi thấy cô rơi vào hoàn cảnh này.Nếu là anh chắc anh cũng có phản ứng như vậy.Tiến tới gần,ôm cô vào lòng
TH:Không sao đâu.Jisoo sẽ không sao đâu.Em yên tâm,anh sẽ tìm ra cô ấy mang về cho em.
HR:Anh...anh hứa chứ?(nức nở)
TH:Tất nhiên rồi.
----------Tại khách sạn mà Jin và Jisoo đang ở---------
Anh tỉnh dậy,việc đầu tiên là nhìn sang giường của cô.Anh phát hiện cô đã không còn ở đó.Chiếc giường trống không,chăn gối được gấp gọn gàng.Anh vội bật dậy,chạy ra ngoài phòng tìm cô.Hốt hoảng vì sợ lại có ai bắt cô đi.
Chạy ra khỏi phòng anh chỉ mặc mỗi bộ đồ ngủ khiến ai đi qua cũng phải nhìn vào.Xuống quầy tiếp tân,anh thở không ra hơi
J:Cho...cho...tôi hỏi....có....cô...gái nào cao tầm 1m6 đi ra không?
"Không thưa anh."
J:Vậy cảm ơn.
Nói rồi anh lại chạy đi.Sau một hồi tìm kiếm nhưng vô dụng.Anh lật đật trở về phòng thu dọn hành lí.Lúc mở tủ quần áo,anh thấy đồ của cô vẫn còn nguyên vẹn ở đó,giầy dép cũng còn.Liệu cô có ở trong phòng không?Anh đã tìm hết tất cả mọi chỗ trong phòng trừ........ban công.Anh ngó ra ban công,quả đúng như dự đoán,cô đang ngồi ở đó.
Anh nhẹ nhàng tiến tới định gọi cô nhưng hành động của anh đã khựng lại vì đúng lúc đó,một cơn gió nhẹ bay qua.Mái tóc cô cũng thuận theo chiều gió bay bay.Ánh mặt trời chiếu lên mái tóc làm nó hơi ửng vàng.Trông cô đẹp tựa thiên thần
JS:Ơ...anh Jin
Anh đang thẫn thờ liền bị giật mình bởi tiếng gọi của cô.Anh tự trấn an mình"Tim ơi quay lại đi,mày bay đi quá xa rồi.Tỉnh lại nào"
JS:Anh làm gì mà thẫn thờ ra thế?
J:Anh tưởng em bị ai bắt mất nên...
JS:Chẳng phải em vẫn bình an vô sự đứng đây sao
Jin mỉm cười vì trên mặt cô cũng đang nở một nụ cười nhìn anh.Lúc không thấy cô đâu,anh đã rất lo lắng,hốt hoảng nhưng chắc nếu là người khác rơi vào tình huống này thì cũng sẽ cảm thấy giống anh thôi.Nó bình thường mà.
BẠN ĐANG ĐỌC
Bạn gái hợp đồng của Kim Taehyung [ĐÃ HOÀN THÀNH]
RomanceMột cô gái hiền lành,dễ thương sau khi tìm được mẹ thì bỗng chốc trở nên nhạy bén và đáng sợ,cô có một tình yêu với anh nhưng việc cô là vật thí nghiệm tiếp theo đã khiến cho họ phải xa cách......