Quyển 2 - Chương 10: Thích Ngạo Sương nổi giận (tiếp theo)

1.6K 64 0
                                    

Nam tử tóc xanh không phát hiện ra điểm khác thường của Thích Ngạo Sương, càng thêm liều lĩnh nhạo báng: “Nghe nói  mẫu thân ngu ngốc của ngươi là vật hy sinh cho cuộc tranh giành của hai hoàng tử. Ngươi cũng thật con mẹ nó khôi hài. Chết thì chết còn cứu làm gì. Cứu rồi lại giết. Đầu ngươi bị nước vào à?”

Sắc mặt của Phong Dật Hiên trở nên rất khó coi, quơ thanh kiếm lớn trong tay, định xông lên.

Vậy mà ngay sau đó, một bóng dáng thoáng qua. Thích Ngạo Sương đã nhảy lên nhanh như chớp, đột nhiên xuất hiện bên cạnh nam tử tóc xanh như quỷ mị.

Nam tử tóc xanh kinh hãi nhìn thiếu nữ tóc đen với khuôn mặt đẹp đẽ vô song nhưng lại vô cùng lạnh lẽo trước mặt, trong lòng run lên.

Trong tay Thích Ngạo Sương đột nhiên hiện ra một thanh bảo kiếm cổ vô cùng lợi hại, phát sáng rạng rỡ dưới ánh mặt trời. Trong mắt nam tử tóc xanh hiện lên sự tham lam. Vừa nhìn liền biết thanh bảo kiếm này không phải vật thường.

Còn chưa kịp nói gì thì thanh bảo kiếm vô cùng sắc bén kia đã chém tới trước mặt hắn.

Ầm.

Tiếng nổ lớn chấn động cả góc trời.

Một kiếm này của Thích Ngạo Sương đã chém cột đá khổng lồ làm hai nửa. Người trên cột đá chật vật tránh ra các hướng khác nhau. Cột đá khổng lồ ầm ầm ngã xuống, phát ra tiếng động đinh tai nhức óc, bụi đất tung lên. Trong nhất thời, xung quanh đó trở nên mờ ảo.

Đối phương có năm người nhưng mục tiêu của Thích Ngạo Sương chỉ có một – chính là nam tử tóc xanh.

Mọi người đứng dưới hí mắt nhìn thì thấy nam tử tóc xanh đang đứng trên một cột đá khá xa đó cười lạnh. Thích Ngạo Sương đứng trên cột đá, lạnh lùng nhìn nam tử tóc xanh.

Ngay sau đó, một màn khiến mọi người kinh ngạc xuất hiện.

“Hi Nhĩ Khắc Lôi Nhã, không ngờ đầu của ngươi đáng giá như thế.” Giọng nói kia vang lên, mọi người quay đầu lại thì thấy nam tử tóc xanh đứng trên cột đá sau lưng nhìn xuống bọn họ cười lạnh.

“Bảo kiếm trên tay ngươi là kiếm gì vậy? Thần khí hay nửa Thần khí?” giọng nói giống như thế mang theo tham lam truyền tới từ cột đá bên trái mọi người. Là nam tử tóc xanh!

Ảo ảnh?

“Hừm hừm, các ngươi đang nhìn đi đâu vậy?!” giọng nói giống như thế lại truyền tới từ bên phải mọi người.

Bốn nam tử tóc xanh?! Phân thân hay ảo ảnh?!

“Đoán xem ai mới là ta thật. Đoán đúng sẽ có thưởng.” Nam tử tóc xanh cười quang quác. Tiếng cười chói tai làm đau màng nhĩ của mọi người. Rầm! Trong nháy mắt, Lãnh Lăng Vân tạo ra một lá chắn ma pháp chặn mũi tên ma pháp bắn về phía mình. Đối phương đã bắt đầu động thủ! Hai hàng lông mày của Lãnh Lăng Vân cau chặt, trên tay bắt đầu thi triển ma pháp.

Phong Dật Hiên bổ một kiếm về phía thích khách ẩn thân về phía này. Thích khách chật vật lăn trên đất, tránh được một kiếm trí mạng này. Lần này, không hề thấy dấu chân nào trên mặt cát. Không phải hắn phát hiện mình qua dấu chân trên cát mà là thực lực của người này rất mạnh mẽ. Tập Thiểu Kỳ và Tập Thiểu Tư cũng phối hợp công kích rất ăn ý, không ngừng gọi ra chiến sĩ Khô Lâu và Pháp Sư Vong Linh. Tóc ổ gà còn đang núp phía sau.

Tài Năng Tuyệt SắcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ