Trận thế này thật khiến lòng người phải lo lắng. An Lệ Toa khẽ cau mày nhìn vòng tròn đang xoay từ từ trên đầu Khắc Lôi Nhã. Lần này sư phụ thậm chí đưa cả vật kia ra, xem ra thật không phải chuyện đùa! Phong Dật Hiên càng thêm lo lắng, nắm chặt nắm đấm đến nỗi các khớp ngón tay trắng bệch.
“Phong lệ!” (gió mạnh) Ngón trỏ và ngón giữa của lão giả khép lại với nhau, vung mạnh lên, một cỗ gió cuồng bạo lấy kết giới làm trung tâm, cuốn theo tất cả lên tầng không khiến cho xung quanh chỗ họ đứng trở nên trống trải còn khu vực khác thì bị gió xoáy mãnh liệt chiếm cứ.
Khắc Lôi Nhã kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt, nghi hoặc, lão giả này rốt cuộc có tu vi thâm hậu đến mức nào?
Oanh.
Sấm sét thật dài cắt qua không trung, tràn đầy lực lượng cuồng bạo vô cùng đáng sợ, cứ như vậy mà bổ xuống. Lòng Phong Dật Hiên như bị ai níu chặt. Ánh mắt hắn sáng quắc nhìn hai người trong kết giới. Sắc mặt lão giả cũng vô cùng nặng nề, càng khiến người khác lo lắng hơn.
“Uống! Hàaa!” Nhưng màn tiếp theo khiến ba người Khắc Lôi Nhã hoàn toàn ngây ngốc.
Lão giả nhảy về phía trước, vung nhẹ tay lên, một đạo lực lượng cường đại đánh thẳng về phía sấm sét kia. Phanh! Trong nháy mắt, điện quang hỏa thạch, đạo sấm sét cuồng bạo bị cỗ lực lượng này trực tiếp ngăn trở, sau đó vỡ ra, tản ra ánh sáng như pháo hoa nở rộ giữa không trung, vô cùng xán lạn. Chỉ đơn giản vậy thôi sao? Chỉ nhẹ nhàng vậy thôi sao? Chỉ vung tay lên trong nháy mắt mà đã như vậy sao?
“A, đẹp quá. Uống!” Lão giả rung vai đắc chí, tiếp tục vung hai ngón tay lên chống lại một đạo Thiên lôi giáng xuống. Tia lửa rực rỡ một lần nữa nở ra, đẹp không sao tả xiết. An Lệ Toa giựt giựt khóe miệng, trực tiếp im lặng. Phong Dật Hiên nuốt nước miếng một cái, ngơ ngác nhìn tia lửa điện tung bay đầy trời, không thể thốt nên lời.
Khắc Lôi Nhã nhìn lão đầu đang rung vai, khuôn mặt hả hê rồi ngước mắt lên nhìn vòng tròn lơ lửng trên đầu mình. Kết giới xung quanh nàng tỏa ánh sáng rực rỡ, còn có cả gió lốc vô cùng cuồng bạo. Nàng rất muốn hỏi lão đầu một chút rằng ông thể hiện công phu này làm gì? Ông có thể giải quyết Thiên lôi rất dễ dàng còn bày ra trận thế lớn như vậy làm gì?
Lão đầu còn dành thời gian vuốt vuốt lại bộ râu thật dài bị gió thổi loạn của mình, sau đó tiếp tục giải quyết Thiên lôi rất nhẹ nhàng. Cứ như vậy, lão đầu giải quyết hết bảy đạo Thiên lôi một cách vô cùng thoải mái. Sau đó ông lấy trong tay áo mình một cái lược nhỏ, chải râu và lông mày thật cẩn thận, còn nói thầm: “Thật là, khiến cho tóc tai râu ria của ta loạn hết cả lên.”
Mây đen trên trời dần dần tản đi, bầu trời xanh thẳm hiện ra, khí tức tốt lành lan tỏa.
Lão đầu vung tay lên, kết giới màu trắng rực rỡ và gió lốc biến mất ngay lập tức, vòng tròn óng ánh trong suốt trên đầu nàng cũng được thu hồi.
“Đi, vào nhà, Lệ Toa, pha trà.” Lão đầu cười híp mắt, nhấc chân bước về phía cửa chính.
“Sư phụ! Chờ chút…!” Giọng nói An Lệ Toa hơi run, hiển nhiên là đang ẩn nhẫn gì đó.

BẠN ĐANG ĐỌC
Tài Năng Tuyệt Sắc
Fiction généraleNàng là một người lạnh lùng, nham hiểm khi xuyên qua liền trở thành một đại tiểu thư quý tộc mỹ nhân tuyệt sắc vừa háo sắc lại bất tài. Trong một lần tai nạn vì đuổi theo nhị hoàng tử điện hạ điển trai, không lâu sau đó, tài năng hiện ra...