Chương 12: Phẩm vị là một vấn đề lớn

7.3K 290 51
                                    

Mò Mẫm

Điền Thất phát hiện ra, cho dù Tôn Đại Lực không tới tìm nàng gây phiền toái nhưng cho tới cùng nàng vẫn cứ đắc tội với người của Thục Phi nương nương.

Thục Phi nương nương là một trong tứ phi, tính cách có chút ngang ngược, lại còn bao che khuyết điểm. Sư phụ của Tôn Đại Lực ở trước mặt Thục Phi nương nương đổi trắng thay đen tố khổ một phen, thế là Điền Thất đã vinh dự được lọt vào danh sách đen ở chỗ Thục Phi. Hiện tại nàng là Ngự tiền thái giám, trừ Hoàng thượng ra thì tạm thời sẽ không có người nào tìm nàng gây chuyện nhưng nếu một khi nàng rời khỏi Càn Thanh cung, Thục Phi nương nương muốn giết chết nàng thì thật là quá ư dễ dàng.

Cho nên, nàng nhất định phải ôm chặt bắp đùi của Hoàng thượng, sinh làm người của Càn Thanh cung, chết cũng phải làm người chết của Càn Thanh cung. Điền Thất nắm chặt quyền quyết định.

Nói tới đây thì không thể không giới thiệu sự phân chia thế lực trong hậu cung một chút.

Trước mắt trong các phi tử thì phẩm chất cao nhất là tứ phi, lần lượt là Đức, Thục, Thuận, Khang. Không chỉ vị trí Hoàng hậu còn treo lửng lơ, mà ngay cả hai vị trí Quý phi và Hoàng quý phi cũng đều trống không. Chẳng qua vị trí Hoàng quý phi không có cũng là trạng thái bình thường, đa số phi tử khi làm được Hoàng quý phi, đều là do Quý phi chết rồi được truy phong lên.

Còn vị trí Quý phi, nếu như không có tình huống đặc thù gì, bình thường phải  có con cái mới có tư cách sắc phong. Lúc này tứ phi ở hậu cung đều không có con, bởi vậy mọi người đều chỉ có thể ngồi ở trên cái ghế phi tử.

Cũng chính là nói, nếu như ai có thể sinh hạ long chủng, liền có cơ hội tấn phong Quý phi, thậm chí nhòm ngó ngôi báu Hoàng hậu cũng không phải không thể.

Không có Hoàng hậu, mọi việc ở hậu cung tạm thời do Thái hậu dẫn dắt Đức Phi và Thuận Phi xử lý. Thái hậu rất biết cách làm người, thấy bản thân lớn tuổi, cũng cảm thấy không tốt nếu cứ mãi nhúng tay vào chuyện của con cái, bởi vậy trừ khi có chuyện lớn gì, mới cần bà quyết định, còn lại mấy sự vụ ngày thường thì bà toàn quyền giao cho hai vị Đức Phi và Thuận Phi. Đức Phi thì lúc trước đã đề cập tới, nhân phẩm hiền lương, thanh danh rất tốt; Thuận Phi thì là người thuộc trường phái thực lực, nói chuyện hay làm việc đều giỏi giang và cẩn thận, rất được Hoàng thượng thưởng thức.

Thục Phi là người tuổi trẻ và xinh đẹp nhất trong tứ phi, số lần thị tẩm nhiều nhất, bởi vậy khả năng mang thai long chủng cũng lớn nhất. Đây là lợi thế của nàng ta.

Còn Khang Phi, tuy rằng nhìn qua thì không có cảm giác tồn tại gì lớn lắm nhưng có có hậu thuẫn — nàng ta là cháu gái ruột của Thái hậu nương nương. Nương của nàng ta là em gái ruột cùng cha cùng mẹ với Thái hậu, tình cảm giữa hai tỷ muội cực tốt.

Tóm lại, tứ phi đều tự có dựa vào, có thể nói là lực lượng ngang nhau, tạm thời nhìn không ra manh mối gì.

Điền Thất cảm thấy, Hoàng thượng cũng thật là khác loài. Hoàng hậu nương nương đã chết nhiều năm như vậy, hắn vẫn chậm chạp không lập tân hậu, rất nhiều văn võ đại thần đối với việc này phát biểu quan điểm nhưng hắn đều không quan tâm.

Bệ Hạ Xin Tự TrọngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ