Beta: Subo
Kỷ Hành đến gần vách đá, nhìn không chớp mắt về phía bên kia.
Chung quanh suối nước nóng có mấy cây phong gầy nhỏ, duyên dáng yêu kiều tựa như thiếu nữ mặc áo đỏ, rất ứng với câu thơ “Tiểu phong thâu tửu”. Lúc này thời tiết mưa phùn tung bay, lá đỏ nhiễm sương, róc rách như mỹ nhân thút thít. Vài miếng lá đỏ không chịu nổi mưa bụi nện vào, liền rời cành mà rụng, nhẹ nhàng bay lả tả, rớt xuống mặt nước.
Trên mặt nước lập tức nổi lên một mảnh lá phong đỏ rực, giống như là những cánh hoa lớn. Cánh hoa nương theo từng đợt sóng của dòng suối mà lăn tăn lãng đãng. Ngọn nguồn của làn sóng đó là người ngọc mặt như hoa, da như tuyết trong làn nước kia. Người ngọc thân ở trong rừng phong kiều diễm như lửa, lại không kém cỏi chút nào, ngược lại có một loại mị thái diễm quan quần phương, bức những thiếu nữ hồng phong chung quanh cơ hồ mất đi nhan sắc.
Đương nhiên, chính nàng vẫn chưa ý thức đến điểm này. Nàng đang một lòng một dạ tắm rửa, gội đầu xong, nàng vắt ráo nước, búi tóc lên. Tiếp theo tắm người, cánh tay, bờ vai, khuôn ngực…
Mưa bụi tinh mịn trong không trung dệt một tầng sương mù hơi mỏng, suối nước nóng mặt ngoài chưng lên khí nóng hòa cùng với sương mù, hình thành một loại thần tiên sương vụ lượn lờ đầy cảm giác mông lung. Mỹ nhân trong sương ngửa đầu thấy được lá đỏ tung bay, thế là nàng nhẹ nhàng giơ lên cánh tay ngọc, bàn tay trắng nõn khẽ lật, đem một mảnh lá đỏ đang lắc lắc hạ xuống tiếp ở trong lòng bàn tay, cảm thấy có thú vị, nàng tức thì cười khanh khách lên.
Cổ họng Kỷ hành bốc lên một trận lửa. Hắn lấy một loại tư thế cực kỳ thô tục mà gắt gao nằm bò ở trên vách đá, mặt cũng dán sát ở bên trên, để có thể khiến cho đôi mắt càng dễ dàng nhìn gần hơn. Cái cổ dài nhỏ, xương quai xanh ưu mỹ, bộ ngực trắng nõn, quả thực là không chỗ nào không đẹp, không chỗ nào không xinh.
Đối mặt với loại cảnh đẹp này, không phản ứng vậy thì không phải là nam nhân. Cho nên phía dưới của Kỷ Hành rất nhanh cứng trướng lên, cứng ngắc thậm chí có chút đau.
Lúc trước đã nói, vách đá này chỉ chắn mặt nước, dưới nước thì không, thế là tiểu huynh đệ của Kỷ Hành ngẩng đầu lên, thông suốt mà xuyên đến phía bên kia. Lại xui là nước ở đây cực kỳ trong suốt, Điền Thất tắm tắm, tầm mắt xuyên qua vô số lá phong trên mặt nước, tinh chuẩn rơi lên cái thứ nhiều ra bên dưới vách đá đối diện. Nàng nghi ngờ mà đi qua, chờ thấy rõ thứ kia là cái gì, thì lập tức sửng sốt.
Hoàng thượng đang làm cái gì vậy…
Điền Thất không biết Hoàng thượng có thể thấy nàng, nàng cảm thấy Hoàng thượng còn chưa đến mức đói khát đến nỗi tắm rửa một cái còn có thể ấy cái gì, cho nên khả năng lớn nhất là hắn muốn đi tiểu nhưng không muốn buông ở trong cái ao của chính mình, cho nên hướng phía bên nàng duỗi tới đây.
Nàng đối với loại cách làm đầy ác ý này của Hoàng thượng có chút khinh thường, thế là vươn tay bóp lấy tiểu huynh đệ của hắn.
Kỷ Hành hít vào một hơi, trái tim nhảy vọt lên cổ họng. Hắn thật sự rất muốn lui trở về nhưng mà gốc rễ của hắn lại ở bên kia, hắn động cũng không dám động, chỉ có thể nằm bò càng sát vào trên vách đá.
Hắn thấy được thân thể trần truồng của Điền Thất gần trong gang tấc, giống như là ngay lập tức liền có thể nhào vào trong lòng hắn. Hơn nữa, nhìn gần như thế, ngực của nàng dường như cũng không hề nhỏ… Không phải, đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là tư thế hiện tại của hắn thật sự quá ly kỳ…
BẠN ĐANG ĐỌC
Bệ Hạ Xin Tự Trọng
HumorTác giả: Tửu Tiểu Thất Tình trạng: Đã hoàn Editor: Grey Beta: Mò Mẫm Thể loại: Nữ giả thái giám, cổ đại, hài, Tổng số chương: 104 Văn án Điền Thất: Nữ phẫn nam trang, trà trộn vào cung để thừa dịp ám sát kẻ thù diệt môn. Ai ngờ còn chưa chạm được s...