Bề bộn hơn nửa buổi chiều, Giản Minh Thần thu thập một chút, anh còn muốn đi tìm việc làm.
Lần lượt đi các cửa hàng, không phải người ta cảm giác anh nhỏ, chính là anh cảm thấy thời gian làm việc quá muộn, quán ăn đêm cơ bản đều là buổi chiều tối từ lúc tan tầm đến 12 giờ đêm. Phụ thân tuyệt đối sẽ không cho phép a.
Giản Minh Thần cầm tờ báo từ một quán cà phê đi ra, đang lúc buồn bực, đột nhiên nhìn thấy quán bar đối diện bên đường có dán thông báo. Bước nhanh đi qua, thông báo tuyển dụng phục vụ, thời gian ca A là 3 giờ chiều đến 9 giờ tối, ca B là 7 giờ tối đến 1 giờ sáng. Thời gian ca A có vẻ thích hợp a, hy vọng bọn họ còn nhận người.
Quán bar “Đêm khuya” ba giờ chiều mới bắt đầu mở cửa, Tiêu Nham còn đang mơ màng buồn ngủ đã bị phục vụ sinh thông báo là có một nam hài xinh đẹp muốn làm phục vụ. Hiện đang im lặng ngồi trên ghế dài trong quán, tóc ngắn màu đen, rất gầy nhưng khí sắc không tệ lắm. Mặc một kiện áo đen, ngón tay thon dài đang cầm một ly nước.
“Ta là lão bản của quán bar, Tiêu Nham, nghe nói ngươi là đến xin làm phục vụ.”
Giản Minh Thần đứng lên mỉm cười: “Đúng vậy, ta là Giản Minh Thần, ta muốn nhận làm phục vụ ca A.” Giản Minh Thần dò xét nam nhân đối diện, khuôn mặt cương nghị, làn da tiểu mạch sắc khỏe mạnh, cao tầm 1m90, dáng người thon dài, mặc một bộ áo sơmi đen, cổ áo sơmi mở rộng ra, quần dài cũng cùng màu, làm cho đôi chân thon dài của Tiêu Nham mỹ cảm mười phần.
Lại là một mỹ nam a, không làm người mẫu thật sự là đáng tiếc. Nếu mình còn là Tư Đồ Ninh lúc trước thì áp đảo mỹ nam này không có vấn đề gì, nhưng nhìn xem mình bây giờ so với người ta vẫn nhỏ bé hơn. Cơ ngực như ẩn như hiện càng làm cho Giản Minh Thần chảy nước miếng.
“Ân, thời gian công tác ta cũng không có gì để nói, một tháng 2000, hiện không có thêm phúc lợi, tiền boa có thể giữ lại, buổi tối tan tầm có xe tuyến, đồng ý làm thì báo trước với quản lý. Nếu như không có vấn đề ngày mai có thể bắt đầu công tác.” Tiêu Nham đứng dậy hướng quầy bar gọi tới một người nam nhân trẻ tuổi: “A Dân, ngươi từ nay về sau giúp đỡ Tiểu Thần.” Nói xong xoay người rời đi, lưu lại A Dân cùng Giản Minh Thần.
Lúc bỏ đi, Tiêu Nham tuy còn vẻ mặt băng lãnh, chính là trong nội tâm đã sớm vui mừng nở hoa, hôm nay trời đúng là giúp ta nhặt được một bảo bối xinh đẹp, hắc hắc ngày mai quán rượu này hẳn sẽ rất náo nhiệt đây.
Tìm được công tác, Giản Minh Thần thật cao hứng, đi siêu thị mua chút thịt bò để buổi tối làm cơm chúc mừng. Giản Minh Thần còn đang ở phòng bếp rán thịt bò, chợt nghe thanh âm non nớt của Lạc Lạc bên ngoài cửa: “Ba ba mau tới, Lạc Lạc hôm nay thi được điểm tuyệt đối nha.” Còn không đợi Giản Minh Thần buông tạp dề, một thân thể nhỏ bé mập mạp liền ôm lấy chân của anh.
Sủng nịch sờ sờ mái tóc mềm mại của Lạc Lạc, ôm lấy nhi tử càng ngày càng đáng yêu, “Chụt” một tiếng, Giản Minh Thần thơm Lạc Lạc một cái thật to: “Đến, Lạc Lạc cho ba ba xem hôm nay thi cái gì được điểm tuyệt đối.”
“Là số học, hôm nay Lạc Lạc tìm tiểu ca ca chơi, anh đang thi không theo ta chơi, ta liền trộm cầm bài lão sư thi chung với anh, sau đó lão sư còn cho ta điểm 100 nha, tiểu ca ca còn nói ta rất lợi hại.”
BẠN ĐANG ĐỌC
Mang Không Gian Dụ Mỹ Nam [ ĐAM MỸ ]
FantasyCảnh báo của người đăng truyện: Thề là bộ này đọc có cảm giác teenfic vl :)) mà lỡ đăng một nửa rồi nên cố đăng nốt. Bạn nào không thích kiểu thụ tâm lý không rõ ràng và tuyến nhân vật hơi hướng teenfic và cách hành văn kiểu nữ tính hóa nhân vật thì...