7.2 - hungry

823 48 24
                                    

Ừm

Oops! This image does not follow our content guidelines. To continue publishing, please remove it or upload a different image.

Ừm. Thì thầm. Ừm. Tay đặt trên đùi người ta

Mặt Trọng như kiểu "ù ôi anh Đức ghê hơn cả mình!". Mặt Chinh thì đầy hoang mang không biết sao mình lại ở đây.

Còn Trường thì đang giả vờ điềm tĩnh khi ngồi giữa 3 cậu bé vàng của làng ngải VN =))))

---------------------------

Sao cứ mỗi lần nhìn mặt Trường thì lại muốn viết H là sao nhỉ???

----------------------------------------------------------------

---------------------------------------------

khó chịu.

xuân trường thấy khó chịu trong người.

không phải vì chuyện văn đức lén lút nhắn tin riêng với đức huy mấy ngày nay. anh biết con mèo nhỏ kia chỉ đang nhờ vả đức huy vào viện thăm anh thôi. đức huy biết máu ghen của xuân trường ngút trời cho nên nói cái gì với văn đức anh đều chụp màn hình gửi qua cho xuân trường xem.

chuyện xuân trường khó chịu ở đây chính là....nhu cầu sinh lý.

cả ngày nằm viện khiến xuân trường đâm ra chán, chán thì sẽ nhớ đến em người yêu nhiều hơn, nhớ đến em người yêu thì sẽ nhớ tất cả những chuyện liên quan bao gồm cả chuyện giường chiếu.

lương xuân trường không phải kẻ nghiện sex nhưng từ khi làm việc ấy với văn đức thì chẳng hiểu sao anh không ngừng nghĩ tới nó. cũng không thể trách xuân trường được, văn đức cho dù bình thường hay lúc làm tình đều khiến người ta điêu đứng.

bấm ngón tay nhẩm tính xem mình đã ăn chay bao nhiêu ngày, xuân trường thở ra một hơi. còn chưa được mười ngày mà trong bụng đã cồn cào như lửa đốt. xuân trường thật sự lo lắng không biết có phải mình mắc chứng cuồng dâm rồi hay không.

suy nghĩ mất nửa buổi, cuối cùng xuân trường quyết định cầm điện thoại lên gọi cho con mèo nhỏ của mình.

trên màn hình hiện lên gương mặt xinh xắn của văn đức, chân đau nhưng có vẻ tinh thần cũng tốt lắm. vừa thấy cái băng trắng đính trên mũi xuân trường, văn đức nhăn mũi, cậu dùng cái giọng bắc lơ lớ để nói chuyện với anh.

0614 || nothingWhere stories live. Discover now