(CAPT)
Tôi đã tập luyện liên tục trong 5 tiếng đồng hồ, mồ hôi ướt đẫm áo, mái tóc dài bết lại, sẽ ra sao nếu tôi để lại mái tóc 3 phân của Noh nhỉ.
-Em nghỉ ngơi chút đi, tập hoài vậy anh chóng mặt hộ em đó.
Mấy anh trong nhóm nhạc càm ràm về tôi.
-Chắc nó muốn giảm cân nữa đó mà, hom hem thế vẫn chưa đủ.
Tôi cười cười dừng lại, tôi cũng hết xíu quách rồi, mấy bài nhảy theo nhạc Kpop làm tôi kiệt sức thật, nó sẽ giúp tôi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ khi đêm đến.
-Capt, có người kiếm em kìa, hotboy nhé.
Tôi chậm rãi đứng lên đi ra sảnh. Là p'White, anh ấy không hợp với từ hotboy chút nào, tôi không thích anh ấy đứng chung với hàng vạn hotboy mà tôi biết (trong đó có tôi nữa)
-Capt, hình như em quên nhắc anh không được tìm gặp em ra nên anh đến đây.
-Không hay đâu, anh biết em không muốn gặp anh nữa.
-Tại sao?
Tôi không thể trả lời câu hỏi này, tại sao tôi không thể đến bên cạnh người tôi yêu? nỗi sợ hãi, sự hèn nhát? Chúng tôi đứng gần nhau ngoài lan can của căn phòng vắng, tôi lạnh lùng nhìn dòng xe cộ đi qua lại bên dưới, mới đây tôi còn nằm trong vòng tay anh ấy, vậy mà giờ khoảng cách này đã quá gần.
-Capt, cho anh một lí do hoặc một lời yêu cầu, anh phải làm gì?
P'White đặt tay lên vai tôi, tôi hất ra.
-Lí do là em còn trẻ, anh hãy tránh xa em ra.
P'White im lặng, hồi sau, anh ấy nói rất nhỏ với chất giọng khàn khàn đáng yêu của mình.
-Anh sẽ chờ em được không?
Trái tim tôi quá ích kỉ để phản đối điều này.
-Chờ cái quái gì, anh muốn làm gì mặc anh.
Tôi quay lưng đi thẳng, p'White nói với theo:
-Capt, vậy thì anh chỉ cần thấy em vui lên thôi.
20 tuổi, trải qua nhiều mối tình với các cô gái, trải qua nhiều cung bậc cảm xúc với p'White, tôi biết điều anh ấy nói có nghĩa là gì. Nó chẳng mang nhiều ý nghĩa sâu xa, câu đó đơn giản chỉ là : Anh yêu em.
Sau đó anh ấy không điện thoại hoặc đến tìm tôi nữa, trước kia, tôi cho rằng anh ấy thật ngốc, thật nông cạn vô tâm, thời gian trôi qua, giờ tôi biết mình có thể tin tưởng anh ấy.
...Tôi kí hợp đồng với công ty ca nhạc Nadao, p'White hoạt động bên đài GMM. Tôi chia tay Mina (cô ấy đá tôi), nhận làm bạn trai của Pleng, một người mẫu. Chúng tôi cũng quen nhau theo kiểu không can dự vào đời sống riêng của nhau.
Tôi khá buồn cừơi khi thấy p'White chìm ngập trong đủ thứ công việc, anh ấy đóng phim, tham gia gameshow, kinh doanh quần áo thức ăn, sản xuất buôn bán nước hoa. Anh ấy đâu cần kiếm tiền như tôi nhỉ?
Công ty quản lý của tôi sau thời gian huấn luyện chính thức ra mắt nhóm nhạc 9by9, gồm 9 thành viên, tôi là 1 trong số đó, có thêm p Nine, ngôi sao mới được gọi về, anh ấy sẽ là chủ lực của nhóm.
p Nine, anh chàng cute với sức hút ngày càng lớn dần lên.
-Anh tham gia 9by9 vì em đó.
-Anh có ý gì.
-Anh muốn p White thấy anh và em ai hơn ai.
-Anh chưa từ bỏ p White à?
-Anh không phải kẻ bỏ cuộc dễ dàng.
Nghĩ kĩ coi, chỉ có tôi và p White là chẳng bao giờ cố gắng trong mối quan hệ của 2 đứa, tụi tôi gần như chưa bao giờ "không bỏ cuộc" cả.
Tất nhiên tôi khá lép vế so với p Nine, tôi cũng chẳng quan trọng điều đó. Tôi chỉ mong nhóm nhạc chúng tôi thành công, tiền về như nước, tôi sẽ kiếm thật nhiều tiền, ba mẹ sẽ vì thế mà tự hào vì tôi, để nếu ngày nào đó tôi có lầm lỗi, sẽ tha thứ dễ dàng hơn (tôi biết suy nghĩ này khá buồn cười nhưng coi nào, cuộc sống này trần trụi thế đó)
P Nine rất nghiêm túc trong công việc, chúng tôi đã dừng lại nghỉ ngơi nhưng anh ấy vẫn cố tập cho xong phần còn vấp váp của mình, tôi nhìn anh ấy, tự hỏi lòng : Tại sao p White không đổ trước một anh chàng như thế này nhỉ? Hay anh ấy không phải gay? hahaha!!!
Điện thoại p Nine có tin nhắn, tôi vô tình nhìn vào theo phản xạ.
"ok, tớ đồng ý làm bạn trai cậu"
Đây là tin nhắn từ p White.
...
Tôi "dậy thì thành công" - nghĩa là đẹp trai hơn cậu nhóc Noh đầu đinh rất nhiều. Công việc cũng vì thế xuôi chèo mát mái, showbiz mà, cứ đẹp là khắc cơ hội thành công tăng lên vài phần trăm. Nhưng cái đẹp cũng là cái khổ, vì sao hả, vì trong khi p White suốt ngày post hình ăn uống nhậu nhẹt, chăng có chút lo lắng gì về vòng 2, tôi phải kiêng khen như bà đẻ (hic, sai rồi, tôi đã thấy mâm cơn của dì Roe khi dì sinh em bé, bao lâu rồi tôi chưa được ăn nhiều thế nhỉ)
Tôi đang trệu trạo nhai mấy hạt ngũ cốc, đồ ăn sáng đó, tin nổi không, tôi ăn như chim bồ câu vậy.
-Sao em nhăn nhó kinh thế?
P Nine luôn quan tâm đến tôi, chúng tôi đang quay những cảnh cuối cho bộ phim biến cố gia tộc.
-Anh thấy món này có ngon không?
-Món gì, ý em là mấy hạt bắp này hả? nó đâu gọi là món.
-Đây đâu phải hạt bắp, là ngũ cốc tổng hợp, nó là đồ ăn sáng nên gọi là món có gì sai?
-Anh gọi nó là hạt bắp vì nó có vị bắp, mọi đồ ngũ cốc đều có vị bắp nên anh gọi ngũ cốc là bắp. còn đồ ăn sáng hả, nó phải là hủ tíu, bánh canh cua, phở bò, bún riêu, cháo lòng, xôi mặn, bánh cuốn .... vân vân và vân vân chứ không phải là mấy hạt bắp cho chim ăn này.
Tôi câm nín liếc nhìn p Nine, theo kế hoạch thì nhóm 9by9 sẽ chỉ hoạt động trong thời gian công chiếu bộ phim, sau đó p Nine sẽ về GMM, tôi nghe anh ấy lên kế hoạch như thế, chẳng cần suy nghĩ cũng biết âm mưu của anh ấy là gì, hận một điều là anh ấy quá giỏi và đẹp trai nên muốn đi đâu làm gì cũng dễ như trở bàn tay, mọi nơi đều trải thảm đỏ mời anh ấy.
Thôi, quay lại chuyện ăn sáng nào. Tôi tiếp tục rên rỉ:
-Anh em mình ăn khổ như nhà tu hành vậy đó.
-Không đâu, thầy tu còn ăn rau, đậu hũ, nấm, khoai, bột chiên ...
P Nine có thể kể mấy món ăn đó trơn tru mà không ứa nước bọt vì anh ấy vốn ăn ít như mèo, còn tôi...Tôi nhai hết bịch ngũ cốc, dù sao nó cũng có vị bắp chứ tôi biết nhiều loại ngũ cốc có vị như cám heo.
-Anh rủ được p White đi ăn tối nay rồi, tụi anh giờ thân thiết lắm.
P Nine luôn khoe với tôi mấy chuyện này, dù anh ấy có hiền lành và nhẹ nhàng đến mấy, cũng không thoát được tính ghen tuông (với tôi).
-Nói chuyện này với em làm gì?
-Thì thấy em than thở chuyện ăn uống nên anh nghĩ đến p White, bao tử anh ấy chắc không đáy quá.
Tôi thấy bực bội, vì p White được nhắc đến chứ hoàn toàn không phải vì chuyện 2 người đi ăn cùng nhau.
-Em nói nghiêm túc 1 lần cuối nhé, đừng nhắc tên p White trước mặt em nữa.
P Nine nhìn tôi gật đầu, chắc anh ấy đủ nhạy cảm để hiểu rằng giữa tôi và p White đã kết thúc thật sự (kết thúc thật sự lần này là lần thứ bao nhiêu rồi nhỉ?)
-P White cũng cấm anh không được nhắc đến em nữa, anh hi vọng 2 người đã chấm dứt tất cả.
...
Hẹn hò với p'White được chừng 2 tháng, một hôm p Nine gọi tôi ra quán cà phê tâm sự, họ đã chia tay vì p Nine không chịu nổi tính tình ba trợn của anh ấy.
-Em nói anh phải làm gì đi, em có biết đi ăn với nhau, anh ăn ít thì nói anh làm mất hứng, ăn nhiều thì kêu anh ăn tham, sau này chắc đánh nhau vì thức ăn.
-2 người đến đâu rồi?
Tôi chẳng lạ thói quen ăn uống của p White, tôi chỉ quan tâm đến mỗi cái này.
-Tới đâu là tới đâu, dẫn anh về phòng thì chơi game, đi xem phim thì gáy khò khò. Đi chơi riêng được 2 bữa, còn lần nào cũng có bạn bè anh ấy.
Tôi cừơi thầm trên nỗi đau khổ của p'Nine, kinh nghiệm cho tôi biết mối quan hệ của họ luôn kết thúc rất lãng xẹt.
-Dù chia tay nhưng anh nghĩ có lẽ anh sẽ bắt đầu lại, anh đang liên hệ để nhận vai Noh trong love sick phần 3, nghe nói em không đóng tiếp nữa.
Tôi giật mình đánh rơi cái thìa xuống làm cà phê bắn tung toé, p Nine chính là thay thế hoàn hảo cho tôi, thậm chí nếu giữa anh ấy và tôi, tôi nghĩ số nhiều sẽ chọn anh ấy cho Noh, đời tư tôi khá tệ, thêm nữa , nếu tôi là Noh, bộ phim sẽ không thể tạo những cảnh nóng thu hút người xem. Tôi chưa hẳn là từ chối thẳng lời mời từ Ls, tôi nói cho tôi thời gian suy nghĩ, p'Hed cũng tiết lộ là p'White cũng chưa có câu trả lời rõ ràng.
Người khác có thể sẽ khiến đoàn làm phim đắn đo rất nhiều, riêng p'Nine, tôi nghĩ họ sẽ mừng rỡ mà vồ lấy cơ hội này, trừ khi p'White chỉ chấp nhận đóng chung với tôi.
-Anh và p White sẽ tạo nên một Phun Noh mới, anh nghĩ điều đó sẽ làm anh ấy mở lòng với anh, anh muốn tiếp xúc với em nhiều hơn để có thể thay thế em làm Noh.
P White có gì sâu sắc đâu mà cần mở lòng nhỉ - Đó là tất cả những gì tôi có thể nghĩ đến lúc này.

BẠN ĐANG ĐỌC
Love sick the fanfic
FanfictionĐây chỉ là fanfiction, mọi tình huống được viết theo trí tưởng tượng. Đừng re-up khi chưa hỏi trước plz.