"Thế nào? Không có việc gì thì bản phi không thể gọi ngươi sao? Ngươi thật to gan, tưởng rằng mình hầu hạ Vương gia thì có thể không đem người khác để vào mắt phải không? Ngươi cho rằng gần quan thì được lộc, một ngày nào đó Vương gia sẽ sủng ái ngươi có phải không?" Liên Tĩnh cất cao giọng nói, giọng điệu trong lời nói đều hoàn toàn thay đổi, ẩn hiện sát khí cực kỳ rõ ràng.
"Này, ngươi nghĩ ngươi là ai, tại sao lại không phân rõ phải trái như vậy? Buông! Các ngươi buông ra!" Hạ Thiên vội vàng vùng vẫy, giỡn chơi chứ mấy tên nam nhân lưng hùm vai gấu này, nếu thật sự ra tay đánh thì mặt nàng sẽ sưng thành đầu heo mất.
Nàng chỉ là một nữ tử yếu đuối, làm sao có thể so bì được với ba gã nam nhân to lớn này? Không thể cử động, nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn cái bạt tai đang dần hạ xuống, rất nhanh chạm đến hai bên má trái má phải của nàng, dường như là ngay trong khoảnh khắc, cơn đau rát nháy mắt truyền đến, đau đến nỗi nàng phải kinh hoảng rên lên vài tiếng, trong miệng không biết bao nhiêu là mùi máu tươi.
"Đáng chết. . . .Ngươi là cái đồ chết tiệt! Đừng có để rơi vào tay ta, nếu không thì ta nhất định sẽ trả lại cho ngươi gấp mười lần!" Hạ Thiên tức giận, cực kỳ tức giận, từ nhỏ đến lớn nàng vẫn còn chưa bị ai tát bao giờ.
Nàng và Ngôn Hoan tuy là lớn lên ở cô nhi viện, nhưng Ngôn Hoan là một người con gái vô cùng kiên cường độc lập, vì để có thể bảo vệ cho chính mình và Hạ Thiên, nàng đã đi học Taekwondo và Judo hết mấy năm, có Ngôn Hoan bên cạnh, ngày xưa khi đánh nhau ở Trung Đô, hầu như nàng còn chưa bị ăn phải một cú đấm nào, không ngờ đi tới cái nơi cổ đại chết tiệt này, nhanh như vậy đã bị người ta khi dễ!
"Ngươi! Tiện nhân! Tiếp tục vả miệng cho ta! Đánh mạnh vào!" Liên Tĩnh tức giận ngút trời, ngón tay chỉ vào Hạ Thiên run lên, hận không thể nào khiến cho nàng lên tiếng cầu xin mình, để cho nàng không thể nói những lời chán ghét mình.
"Bản phi nói cho ngươi biết, hôm nay bản phi nhất định phải thay Vương gia giáo huấn tên nô tỳ không biết tốt xấu ngươi, xem ngươi có hiểu được quy củ hay không!"
Lúc nói chuyện, nàng ta còn tự mình động thủ, liên tiếp đánh Hạ Thiên hai cái bạt tai.
Hạ Thiên bị đánh đến mức choáng váng, ánh mắt lại gắt gao trừng lên nhìn thẳng vào Liên Tĩnh, nếu như ánh mắt có thể giết người, chỉ sợ là Liên Tĩnh đã sớm hồn phi phách tán rồi!
Được, được lắm, dám đánh nàng như vậy! Nàng - Hạ Thiên, sẽ nhớ kỹ nàng ta! Nữ tử báo thù mười năm chưa muộn, nàng không tin một người đến từ hiện đại như mình lại đấu không lại nữ nhân lạc hậu mấy ngàn năm văn hóa này.
Bốp! Bốp! Bốp!
Hạ Thiên không biết mình đã bị đánh bao nhiêu cái bạt tai, chỉ nhớ mình bị đánh sắp ngất xỉu, Liên Tĩnh mới chịu buông tha cho nàng, mang theo nha hoàn và hạ nhân rời đi.
Nàng ngồi sụp xuống đất, cố nén cảm giác hoa mắt, sau đó từ từ đứng dậy.
Nàng không thể ngất xỉu, không thể để cho nữ nhân này đạt được mục đích!
Không phải chỉ là mấy chục cái bạt tai thôi sao? Lúc còn ở hiện đại, Ngôn Hoan bị một đám hơn mười tên thiếu niên vây đánh, khi ấy trên người không có chỗ nào là không bị thương, nhưng cũng không ngất đi, nàng sao có thể kém hơn so với Ngôn Hoan được?
Ngôn Hoan, cậu nhất định cũng hy vọng tớ phấn chấn tinh thần, đợi đến khi tĩnh dưỡng xong sẽ tìm nữ nhân kia khi dễ trở lại đúng không?
Nàng ngước mắt nhìn lên bầu trời, miệng mỉm cười, giữa lúc ngẩn ngơ, khuôn mặt tươi cười xinh đẹp của Ngôn Hoan hiện ra trên không trung, nhìn nàng không hề chớp mắt, Hạ Thiên nhất thời cảm thấy lòng mình thanh tĩnh lại không ít, chậm rãi từ trên mặt đất đứng dậy, lê đôi chân nặng nề, từng bước từng bước trở về Tây Sương viện.
Trời ngả về chiều, ánh nắng hoàng hôn chiếu lên đôi vai đơn bạc của nàng, cảm giác bi ai và tang thương không thể nói nên lời.
*
Ân Tịch Ly từ hoàng cung trở về đã là lúc trăng treo đỉnh đầu.
Hoàng thượng gần đây hay phiền não về chuyện của Hoằng Việt quốc, Hoằng Việt và Vũ Trinh đều thuộc hàng ngũ bốn cường quốc lớn, hai nước binh lực ngang nhau, nhưng vẫn lằng nhằng dây dưa không dứt, Hoằng Việt vẫn muốn vượt qua Vũ Trinh, nhưng Vũ Trinh vương triều cũng chẳng phải là dễ bị bắt nạt, bởi vậy giữa hai nước vẫn xảy ra chiến sự không ngừng.
Vài năm gần đây, tình hình lại càng trở nên nghiêm trọng, dường như là đã có vài lần bùng nổ chiến tranh, hai phe tổn thất vô cùng lớn, nếu cứ tiếp tục đánh nhau như vậy, không chỉ có hai bên tổn hại, thậm chí còn có khả năng làm cho các nước khác ngư ông đắc lợi, bởi vậy hoàng thượng liền đề xuất phương thức hòa thân để giảm nhẹ tình hình căng thẳng giữa quan hệ hai nước.
Có lẽ cũng ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, Hoằng Việt đã đáp ứng giảng hòa, nhưng bọn hắn lại đưa ra yêu cầu, thái tử của Hoằng Việt quốc có tình cảm tốt đối với nhi nữ của Vũ Trinh thừa tướng - Hướng Linh Lung, cho nên đã yêu cầu để cho Linh Lung làm đối tượng gả qua hòa thân.
Có thể gả cho thái tử của một nước, thừa tướng đương nhiên là rất vui mừng, không ngờ rằng con gái yêu của mình lại đột nhiên mất tích, thậm chí đã tìm rất lâu nhưng vẫn chưa tìm thấy, mà ngày cưới thì đã được định vào hai tháng sau, Vũ Trinh hoàng đế lo lắng nếu không tìm được Linh Lung, hai nước có thể nào sẽ tiếp tục khai chiến hay không? Đây là chuyện không chỉ riêng một mình hoàng thượng lo lắng, mà cũng là chuyện mà hắn đang lo lắng.
Ân Tịch Ly khẽ thở dài một tiếng, thôi, dù gì cũng còn hai tháng nữa, hắn cũng không tin một người đang yên đang lành lại đột nhiên biến mất, chỉ là thật đáng tiếc, Hướng Linh Lung tuy là nhi nữ của thừa tướng, nhưng lại là một tiểu thư khuê các chuẩn mực, không bao giờ bước chân ra khỏi cổng lớn, vẫn chưa gặp qua nhiều người, nếu muốn tìm ra một nữ nhân như vậy giữa biển người mênh mông này, quả thực là có chút khó khăn.
"Vương gia, người đã trở về!" Mạc quản gia đứng ở cạnh cửa chào đón, thuận tay bước lên nhận lấy tấm áo choàng.
"Ừm." Ân Tịch Ly nhàn nhạt ừm một tiếng, trực tiếp đi về phía Tây Sương viện, hắn vừa đi vừa nói: "Hôm nay trong phủ thế nào? Có chuyện gì không?"
"Vương gia, trong phủ toàn bộ đều ổn!" Mạc quản gia nói.
"Tốt!" Dừng một chút, hắn bỗng dưng nhớ tới Hạ Thiên, liền quay đầu lại hỏi: "Nha đầu kia đâu rồi?"
BẠN ĐANG ĐỌC
Vương Gia Đại Thúc Ngươi Thật Xấu
Любовные романыTruyện kể về nàng Hạ Thiên, người con gái ở thế kỉ 21 mở tiệm thuốc A, là một người phụ nữ của thời đại mới. Trong một lần xuyên không lại bị cường nhân cưỡng hôn ôm ấp. Ai có thể ngờ được một đại thúc miệng đầy ria mép, bề ngoài tầm thường thế kia...