CHƯƠNG 3: HẠ NGŨ RUI

6.9K 584 84
                                    

    Cô đang chạy trên đường mòn dẫn tới Dinh Thự của Oyakata-sama. Khuôn mặt cô lúc này được che bởi khăn che mặt nên chẳng ai có thể nhận ra khuôn mặt của cô đang rất phấn khích khi đang cõng bé Hà tới chỗ Chúa Công.

    'Trời má! Mình đang cõng Mui dễ thương vừa mới đi làm nhiệm vụ về này!!' cô nghĩ. Cô cứ tận hưởng cái cảm giác cõng Hà đã. Cô cũng muốn hỏi han bé Hà lắm nhưng không có quyền.

     Lúc tới nơi, cô thả Hà Trụ xuống nhẹ nhàng, chờ Muichirou vào trong rồi cô mới cất tiếng hỏi Miu.

     "Miu!"

     "Chủ nhân gọi Miu?"

     "Có thể cho ta một cái máy ảnh được không?"

      "Được chứ! Nhưng chủ nhân cần nó để làm gì?!" Miu hỏi cô nhưng nó chắc chắn một điều là cô chuẩn bị làm những điều không đúng đắn.

      Mặc dù khá quen với giọng của Miu nhưng cô vẫn không thể cản nổi sự thật là cô say tiếng của Miu rồi.

     "Đương nhiên là chụp lại mấy khoảng khắc hiếm có này chứ gì nữa!". Mắt cô sáng lên như đèn pha ôtô đến Miu cũng không muốn nhận chính chủ nhân của mình. Trách sao mình lại chọn Kume

     Cô lẻn vào phòng của Oyakata-sama mà không ai biết rồi lén chụp vài bức ảnh và rời đi.

    Mới đạt được ý muốn thì cô có cảm giác là Hà Trụ lại cảnh giác như thể có người đang nghe lén ( Kime chứ ai).

    "Tokitou-san, có chuyện gì à?" Một giọng nam trầm ấm vang lên, cô vừa nghe xong liền ngẩn người. Giang hồ đồn không bao giờ sai, giọng của Chúa Công thật hay, thật dễ nghe nha~ .

    "Dạ không, chỉ là cảm thấy như ai đang nghe lén chúng ta thôi ạ" mặc dù Muichiro vẫn chưng bản mặt buồn đời đó nhưng trong lời nói, cử chỉ vẫn thể hiện sự tôn trọng đối với Chúa Công.

    Cô nghe tới đây cũng đoán nếu tiếp tục ở lại đây nghe lén thì sớm muộn cũng bị phát hiện. Cô lẳng lặng ra ngoài chờ Hà Trụ ra.

    Trên đường đi, cô có cảm giác như Muichirou đang nhìn cô. Chắc cô đoán nhầm.

    Sau khi cõng bé Hà xong thì cô lao vào tập luyện trong không gian đó tránh việc sức mạnh bị giảm vì nếu sức mạnh bị giảm thì cô sẽ không chịu nổi áp lực khi sử dụng Hơi thở của vũ trụ mất.

    Những ngày bình yên thản thơi của cô trôi đi, rồi một ngày cô nghe được tin là một tân binh đang giáp với một trong con quỷ dưới sự điều khiển của Muzan Thập Nhị Nguyệt Quỷ là Hạ Ngũ Rui.

     Nghe vậy cô đoán được rồi nên Kime đã lên đường tới núi Natagumo cho dù chưa có lệnh của Oyakata-sama.

     Tới nơi, cô đi dạo quanh một hồi mà cứ như đi tham quan. Sau một lúc thì cô thấy có vài cái xác của các tân binh đã tử trận.

     Nhặt một thanh Nhật Luân Kiếm. Khi cô cầm lên thử dùng sức nhẹ thì từ một lưỡi kiếm có màu bình thường khi chưa đổi màu trở thành một màu Galaxy tuyệt đẹp.

    Ngắm nghía thanh kiếm một hồi chán chê, cô lại tiếp tục lên đường. Đi một hồi rồi cô mới nghĩ tới chuyện rút mấy ảnh ra chụp vài tấm. 

[ Đn KnY ] Du Hành Giả Xuyên Không (Quyển 1)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ