"NGUY HIỂM!!!"
Tae Hyung gầm lên rồi ôm gấp lấy Asdis bảo bọc. Anh lăn xuống sàn trong khi Ra Heun vừa nhảy vào từ cửa sổ. Những mảnh kính vỡ văng tung tóe, hung hăn ghim mạnh vào cơ thể anh.
Ra Heun tròn mắt, con ngươi đỏ mà trong veo nhìn anh liều mình bảo vệ Asdis. Móng vuốt từ đầu ngón tay vươn dài, lạ kì đâm thẳng vào tim Ra Heun. Dường như...tôi đã đánh mất gì đó...rất quan trọng...
"Tôi sẽ giữ chân Ra Heun...cô phải...chạy đi" - anh gồng người thì thầm vài chữ dù toàn thân đang vô cùng đau đớn
Vừa dứt lời, Tae Hyung lập tức vực dậy rồi giữ chặt lấy Ra Heun. Anh đã vứt bỏ rất nhiều thứ vào giây phút này, nhưng khi nhìn bóng lưng Asdis dần xa, Tae Hyung chợt cảm thấy vô cùng xứng đáng. Ra Heun tròn mắt nhìn anh, nhìn thẳng vào con ngươi đen láy để thấy nó chỉ chứa hình ảnh Asdis. Có gì đó đang nghẹn lại trong cổ Ra Heun. Cô không thể mở lời, không thể suy nghĩ, không thể phản ứng. Nên cô đã giam anh vào Lucifer.
"Đừng..." - anh lắp bắp - "Làm vậy..."
Cô ôm lấy anh khi cơ thể Tae Hyung dần trở nên vô lực, ôm lấy anh thật chặt với hi vọng sẽ có thể cảm thấy khá hơn. Họ ngồi trên đất. Cô đặt anh nằm trong vòng tay mình. Bên tai Ra Heun là thanh âm từng bước chân trốn chạy vội vã của Asdis. Nhưng cô không vội. Cô tựa trán lên trán anh, mắt nhắm nghiền, môi gượng ép một nụ cười thật cay đắng.
Kim Tae Hyung.
Tôi vẫn còn nhớ, lần đầu tiên tôi nhận ra...tôi yêu anh. Tôi đã luôn yêu anh và sẽ mãi yêu anh. Và tôi thật sự rất muốn ở lại đây cùng anh nhưng đó không phải là cách thế giới này hoạt động. Tôi đã đánh mất thứ chúng ta có trong quá khứ và cũng quá lười nhát để cùng anh bắt đầu tương lai. Tôi tự nhủ rằng mình phải hận anh, song giây phút này cái ôm lại thật mĩ mãn.
Đó là vấn đề của tôi. Làm sao tôi có thể yêu anh khi tôi còn không yêu nổi chính bản thân mình? Sự bất biến trường tồn duy nhất trong mớ ngổn ngang...sự bất biến tôi luôn có thể trông cậy, chính là tình yêu tôi dành cho Lucifer.
Nửa đêm, Kópavogur vắng lặng như tờ.
Asdis phóng băng băng trên xe, tim đập mạnh. Cô tìm khắp trong các ngăn đựng găng được một cây viết chì nhỏ. Asdis dừng trước cửa hàng tiện lợi Iceland, gấp gáp chạy vào.
"Cảnh sát..." - đưa phù hiệu - "Tôi cần anh rời khỏi đây gấp"
Người nhân viên sợ hãi chạy đi trong khi Asdis chạy đến dãy đồ dùng gia dụng, chụp ngay con dao rọc giấy màu vàng trên kệ rồi xé mạnh bao bìa ra. Vốn còn muốn trở lại xe để chạy đến nơi khác an toàn hơn thì...
Tiếng chuông cửa leng keng vang lên, báo hiệu sự có mặt của một vị khách khác. Asdis nín thở, cầm chặt cây viết chì và con dao nhỏ trong tay. Cô bò đến cửa sau, ngồi tựa vào nó. Cô biết, nếu lúc này mở cửa, cô sẽ không thể chạy thoát. Nên Asdis bắt đầu dùng dao gọt vào đầu viết chì, hi vọng lời anh nói là thật...rằng chỉ cần một lượng chì nhỏ...
"Là chì sao?" - Ra Heun lên tiếng, có chút thích thú - "Thì ra anh ấy đã nói với cô..."
__________
BẠN ĐANG ĐỌC
[IMA_LONGFIC] [18+] DEVIL ON MY WINGS
Vampire*INTRO: "Tôi biết, anh yêu tôi. Tôi biết rõ điều đó, tận sâu trong cốt lõi những phần con người cuối cùng trong cơ thể mình. Chỉ là, tôi vẫn chưa thể chấp nhận nó. Là chấp nhận anh, kẻ đã cướp đi một phần sinh mệnh tôi, hay chấp nhận tình yêu, thứ l...