Chương 21: Bị thời gian bỏ rơi.

4.9K 327 38
                                    

Editor: Tĩnh Tĩnh Yên Yên



Trong 25 năm cuộc đời của Đồng Vũ Vụ, số lần cô dùng chiêu câu dẫn như thế này không nhiều, và toàn bộ đều dùng trên người Phó Lễ Hành.

Cô mất hơn mười phút để mặc bộ lễ phục màu trắng, nhìn vào mình trong gương soi trong phòng thay đồ. Không biết có phải do nhiệt độ trong phòng quá cao hay không mà mặt, tai, thậm chí là cổ của cô đều ửng đỏ. Đừng thấy cô biểu hiện tự nhiên trước mặt Phó Lễ Hành mà lầm tưởng. Đối với cô, đây là một thử thách vô cùng xấu hổ. Ở nơi mà Phó Lễ Hành không thấy được, cô đã phải xây dựng không dưới 800 tầng tâm lý.

Nếu cô và Phó Lễ Hành không phải là vợ chồng thì cô sẽ không làm điều này.

Cô tự nói với chính mình: Hắn là chồng của mày, hắn hiểu rõ mọi thay đổi trên cơ thể mày.

Đã như vậy thì không cần phải thẹn thùng. Loại chuyện thân mật hơn cũng đã làm, huống chi bây giờ vẫn còn mặc quần áo đấy thôi.

Ngồi bên ngoài, kỳ thật Phó Lễ Hành có chút không kiên nhẫn nổi nữa.

Có thể là bị lời nói của Đồng Vũ Vụ ảnh hưởng, hắn cũng bắt đầu cảm thấy căn phòng này có chút nóng, huống chi hắn còn mặc áo sơ mi và quần dài. Nhìn thoáng qua phòng thay quần áo, hắn đưa tay cởi cúc áo sơ mi.

Thay 1 cái lễ phục thôi mà cần nhiều thời gian như vậy sao?

Ngay khi sự kiên nhẫn của Phó Lễ Hành đạt tới cực hạn thì bên trong truyền đến tiếng động, giữa lông mày hắn mang theo vài phần sốt ruột nhìn sang.

Đồng Vũ Vụ vén rèm đi ra, cô ở trong mắt Phó Lễ Hành sẽ là dạng nào đây ——

Cô có nước da trắng nõn như ngọc, đôi khi khiến hắn phải rất kiềm chế bởi một động tác nhẹ cũng dễ dàng lưu lại vết tích trên người cô.

Thời khắc này, quanh thân cô như có một tầng ánh sáng nhàn nhạt. Chiếc váy được thiết kế rất đặc biệt và rất thu hút.

Nhưng cô lại không phát hiện ra, cô ảo não nghiêng người, lộ ra tấm lưng trần tinh xảo mịn màng, "Em đã nói với nhà thiết kế là lưng của em nhìn không đẹp, sao còn thiết kế như thế này chứ..."

Lời này thật sự là quá khiêm tốn rồi.

Một thân váy sa mỏng màu trắng, chỉ nhìn phía trước thôi thì tiên khí mười phần, nghiêng người sang thì lại lộ ra phần lưng thon eo nhỏ, giống như tiên tử rơi vào trần gian, thuần khiết mà mị hoặc, làm cho ánh mắt người ta lưu luyến.

Bờ vai của Đồng Vũ Vụ là bờ vai ngang tiêu chuẩn, đường cong từ vai đến cổ cực kỳ đẹp, lại thêm phần lưng hồ điệp* cực chuẩn. Cô mặc bộ váy này, có thể nói là giết người chỉ trong nháy mắt.

Mang một tư thái xinh đẹp mà lại không biết mình đẹp mới là quyến rũ nhất.

Đồng Vũ Vụ ngẩng đầu thì thấy Phó Lễ Hành không nói lời nào, chỉ là ánh mắt của hắn chuyên chú nhìn chằm chằm cô. Cô nghiêng đầu có chút xấu hổ, "Có phải là nhìn không đẹp phải không? Em đã nói là em có tăng cân rồi mà, anh còn nói không có. . ."

[EDIT] Chồng à, em không muốn phá sản - Lâm Miên MiênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ