Chương 22 Bịt miệng lại nào! "Đi thôi, không phải đã nhờ tôi đi cùng sao? "Lâm Gia đuổi theo Ôn Miễn và Nhan Thường Phi trên hành lang ký túc xá, chìa khoá cũng không ở trong túi hai người.
Ôn Miễn hỏi cậu: "Hay là cậu đợi Trình Trì và Kỳ Hoãn về rồi hỏi lại? "
Lâm Gia chưa kịp trả lời, đã nghe Nhan Thường Phi nói: "Lúc nãy chúng ta đến bệ cửa sổ lấy áo, hình như tôi có nghe tiếng vật gì rơi ra từ trong túi. Cậu có nghe thấy không? "
Cẩn thận nhớ lại lúc đó, ngước mắt nói: "Hình như tôi cũng nghe thấy. "
Trong lòng thoáng có suy đoán, sau khi tạm biệt hai người kia xong, Lâm Gia quay nhìn Giang Liễm đứng bên cạnh. Nhưng lại thấy đối phương đã tới trước cửa ký túc xá, tay mò chìa khóa mở cửa.
Hệ thống sưởi trong phòng rất dồi dào, còn không khí trong tòa nhà huấn luyện sau khi cúp điện lại lạnh lẽo thấu xương. Lâm Gia cũng không trông mong đối phương quay lại tìm chìa khóa cùng mình, chỉ hỏi một câu: "Anh có đèn pin không? Cho tôi mượn dùng một lát, khi về sẽ trả lại. "
Giang Liễm đang tra chìa khóa vào ổ, tranh thủ quay đầu liếc nhìn cậu một cái, "Chờ đó. "
Lâm Gia ở trên hành lang đợi hai phút.
Hai phút sau, Giang Liễm cuối cùng cũng đi ra, đổi một cái áo lông màu trắng khoác trên người, không cầm đèn pin, chỉ lấy ra một vật từ trong túi nhét vào tay Lâm Gia.
Lâm Gia đảo mắt, lại phát hiện Giang Liễm nhét điện thoại di động của mình vào tay cậu.
Cậu vô cùng kinh ngạc, "Anh muốn cho tôi mượn điện thoại di động để chiếu sáng? "
Giang Liễm có lệ gật đầu.
Lâm Gia nói: "Nhưng mà tôi không biết mật khẩu. "
Giang Liễm mở miệng báo ra bốn con số, "Sinh nhật tôi. "
Lâm Gia im lặng không nói, trong lòng lại không nghĩ ra, Giang Liễm làm sao lại có thể yên tâm cho người khác mượn điện thoại di động của mình. Cậu ngẩn người gật đầu, cất điện thoại di động ngẩng đầu nhìn đối phương ý bảo: " Tôi đi đây. "
Giang Liễm lại nhướng cao đầu lông mày, vẻ mặt có chút không vui, "Sao? Cậu đã có được mật khẩu rồi nên muốn ôm điện thoại của tôi bỏ trốn? "
Lâm Gia khó hiểu mà liếc mắt nhìn hắn.
Giang Liễm đi tới trước, giơ tay lên ôm bả vai cậu, thuận thế xoay người cậu lại, tay phải đặt trên bả vai cậu trượt xuống, nắm lấy đầu vai đẩy cậu về phía trước, mắt nhìn thẳng mở miệng: "Đi thôi, không phải đã nhờ tôi đi cùng sao? "
Sắc mặt Lâm Gia lại càng quái dị, trong lòng ghim một dấu về việc xấu đổi trắng thay đen của đối phương, khi nào thì cậu chủ động mở miệng gọi Giang Liễm cùng quay lại tìm chìa khóa?
Hai người men theo ánh trăng ám một thân gió lạnh quay lại, thỉnh thoảng gặp tốp năm tốp ba thực tập sinh cùng nhau trở về ký túc xá, nhưng vẫn tìm không thấy hai người Trình Trì và Kỳ Hoãn.
BẠN ĐANG ĐỌC
Lặng thinh (HOÀN)
RomanceHán Việt: Không lộ thanh sắc Tạm dịch: Lặng thing Số chương: 95 chương+2 phiên ngoại Tác giả: A Nguyễn Hữu Tửu Dịch: Yeah Nguồn: http://khotangdammyfanfic.blogspot.com/2019/08/khong-lo-ra-ve-gi.html Tình trạng: Hoàn thành Văn án: Lúc không yêu em, a...