Chương 80 Rừng cây nhỏ. "Có cánh hoa đào dính lên tóc anh. "Lúc Minh Nhượng vào phòng học lớp A, thì đụng phải Khưu Dặc ở phòng học sát vách qua đây chơi. Vừa lúc Giang Liễm đang ngồi bên tường nghỉ ngơi, hắn kéo đối phương dậy đi tới bên cạnh Giang Liễm ngồi xuống, nhưng không trực tiếp nói với Giang Liễm chuyện của Lâm Gia, mà là dùng giọng hóng chuyện nói với Khưu Dặc: "Lúc tôi đến đây, có nhìn thấy Lâm Gia trên hành lang đấy. "
Khưu Dặc lộ ra dáng vẻ bừng tỉnh, "Nghe anh nói vậy, hình như cũng mấy ngày rồi tôi không gặp qua cậu ấy." Cậu ta hồn nhiên nhấc khuỷu tay lên đụng vào Giang Liễm, ý muốn đối phương xác nhận, "Đúng không? "
Giang Liễm khẽ rũ mí mắt xuống, không phản ứng lại cậu ta.
Khưu Dặc bị làm lơ mà ngại ngùng, sau đó mới bắt đầu nghĩ đến hắn và Lâm Gia hình như có xảy ra cãi vả, trong mắt thoáng xẹt qua xấu hổ, lập tức quay mặt sang Minh Nhượng, "Anh nói tiếp đi. "
"Hình như là có người gửi thư nặc danh tố cáo cậu ấy," Minh Nhượng nhếch nhếch khóe môi, "Cậu ấy bị đạo diễn gọi đi nói chuyện riêng rồi."
Khưu Dặc lộ vẻ mặt nghi hoặc, "Tố cáo? Tố cáo cậu ấy cái gì? "
Minh Nhượng thuận miệng nói: "Nói là cậu ấy vụng trộm yêu đương với nhân viên công tác trong căn cứ thì phải."
Khưu Dặc nghe vậy, vẻ mặt buồn cười mà nhướng mày, "Cái này chứng minh có người chơi xấu sau lưng cậu ấy nhỉ? Lâm Gia có yêu đương lén lút hay không, chúng ta từng làm bạn cùng phòng, cũng từng hợp tác qua với cậu ấy là rõ ràng nhất." Cậu ta nói xong, lại theo bản năng muốn quay đầu đi hỏi Giang Liễm, lúc lời đến bên môi lại nhớ tới, Giang Liễm hơn một nửa chẳng những không phản ứng, mà còn có thể sẽ không đáp lại, nên dứt khoát nuốt câu nói kia vào bụng, sau đó nhìn về phía Minh Nhượng, "Đúng không? "
Minh Nhượng cũng không đáp bất kỳ câu trả lời nào cho cậu ta, mà trực tiếp đưa ánh mắt nhìn về phía chỗ ngồi của Giang Liễm.
Khưu Dặc mù tịt không rõ, cũng theo ánh mắt của đối phương nhìn sang Giang Liễm. Trên sàn nhà từ lúc nào đã trống trơn, nhưng trong tầm mắt lại xẹt qua một mảnh bóng đen. Lúc ánh sáng chiếu vào mắt lần nữa, lại giương mắt lên, cậu ta thấy Giang Liễm đã đứng dậy, con ngươi nhíu lại ra khỏi phòng học.
Khưu Dặc sững sờ một lát, sau đó mới hoàn hồn kinh ngạc nói: "Quan hệ của anh ta và Lâm Gia đã kém đến nổi, ngay cả nghe chuyện có liên quan đến Lâm Gia, cũng phải ghét cay ghét đắng mà đứng dậy rời đi, tai không nghe tâm không phiền rồi sao? "
Minh Nhượng vỗ một cái vào ót cậu ta thay cho câu trả lời, còn kèm thêm một câu: "Tên ngốc."
Trên đường đi đến khu làm việc, Lâm Gia đã suy nghĩ rất nhiều. Ví dụ như là người tố cáo trong tay thật sự có chứng cứ, hay chỉ nghe bóng nghe gió để lừa cậu. Lại như người của tổ tiết mục hiện tại đã biết được bao nhiêu rồi, cậu còn có khả năng kéo Giang Liễm ra khỏi chuyện này hay không, để tổ tiết mục chỉ xử lý một mình cậu.
BẠN ĐANG ĐỌC
Lặng thinh (HOÀN)
RomanceHán Việt: Không lộ thanh sắc Tạm dịch: Lặng thing Số chương: 95 chương+2 phiên ngoại Tác giả: A Nguyễn Hữu Tửu Dịch: Yeah Nguồn: http://khotangdammyfanfic.blogspot.com/2019/08/khong-lo-ra-ve-gi.html Tình trạng: Hoàn thành Văn án: Lúc không yêu em, a...