"Sư phụ, ngươi tính dạy ta loại nào trước?" Mạnh Hiểu Dư hưng phấn đếm những võ công lợi hại trong đầu xong hưng phấn hỏi Mễ Lâu. Sau đó Mạnh Hiểu Dư lại cúi đầu suy nghĩ gì đó rồi nói: "Nếu không sư phụ ngươi dạy ta Lăng Ba Vi Bộ cùng Bách Biến Thần Hành trước đi. Sư phụ ngươi thấy thế nào?" Nói xong hưng phấn nhìn Mễ Lâu. Thầm nghĩ đến dáng vẻ tiêu sái của mình sau khi học xong hai loại khinh công, hưng phấn cùng chờ mong trong mắt càng sâu.
Mễ Lâu nhìn trong mắt Mạnh Hiểu Dư không che giấu sự hưng phấn chờ mong nhìn hắn. Mồ hôi lạnh trên trán càng nhiều, không biết nên nói như thế nào với Mạnh Hiểu Dư rằng hắn căn bản chưa từng nghe qua những loại võ công đó. Vì thế đành nói sang chuyện khác: "Đồ đệ ngoan, những võ công mà ngươi nói là nghe được ở đâu?"
"À, ta đọc được trong sách của Kim gia gia." Mạnh Hiểu Dư lúc này vẫn còn đang chìm đắm trong trạng thái hưng phấn nói.
"Kim gia gia? Ngươi có thể nói cho ta biết Kim gia gia trong miệng ngươi tên gì không?" Lời Mạnh Hiểu Dư đã gợi lên lòng hiếu kỳ của Mễ Lâu, không lẽ trên đời có cao thủ như vậy mà hắn không biết sao?
"Kim gia gia chính là Kim Dung, ngươi không biết sao? Hơn nữa Kim Dung nổi danh như vậy ngươi thế nhưng lại không biết sao? Này không phải là do tuổi ngươi quá lớn khiến cho trí nhớ bị lùi về phía sau rồi mắc chứng dễ quên đi." Mạnh Hiểu Dư nói xong thì dùng ánh mắt thương hại nhìn Mễ Lâu. Trong lòng thầm bi ai cho tuổi già. Nhưng mà nàng tựa như đã quên mình xuyên qua, nơi này không giống với thế giới của nàng. Cho nên không có người biết Kim gia gia là rất bình thường, ngược lại nếu như có rất nhiều người biết về Kim gia gia thì lại không bình thường chút nào.
Chú ý tới ánh mắt thương hại của Mạnh Hiểu Dư khi nhìn mình, khuôn mặt Mễ Lâu không biết nói gì, hắn thật sự không biết Kim Dung là vị cao nhân nào. Không lẽ Kim Dung là một vị cao nhân không xuất thế lánh đời sao? Nhưng cũng không đúng, nghe ý tứ trong lời nói của tiểu nha đầu thì Kim Dung kia là một người rất nổi danh. Nhưng một vị nổi danh như vậy vì sao ta lại không biết đến? Hay thật sự như tiểu nha đầu nói bản thân mình bởi vì tuổi quá lớn nên mắc chứng dễ quên gì đó.
Hàn Như Băng nhìn hai người cách nàng không xa, một người dùng ánh mắt thương hại nhìn người kia mà người kia hai chân mày gắt gao chụm lại không biết là đang rối rắm chuyện gì. Hiện trạng này giằng co gần mười lăm phút, Hàn Như Băng rốt cuộc mở miệng đánh vỡ trầm mặc.
"Tiểu gia hỏa, ngươi nói Kim Dung kia là người của quê ngươi sao?"
Nghe thấy lời của Hàn Như Băng, Mạnh Hiểu Dư sửng sốt một hồi rồi nói: "Đúng vậy, làm sao vậy?" Nàng cảm thấy có gì đó không đúng, suy nghĩ một chút, Mạnh Hiểu Dư bừng tỉnh đại ngộ ôm trán nói: "Sao ta có thể không nghĩ đến, Kim gia gia căn bản không phải ngươi nơi này. Sao lão nhân có thể nhận thức đây?" Nói xong, từ trên người Tiểu Khôi nhảy xuống, đi đến bên cạnh lão nhân vẫn đang rối rắm, vỗ vỗ hắn nói: "Sư phụ à, Kim gia gia là người quê ta, ngươi không quen biết là điều bình thường cho nên đừng rối rắm nữa."
"Thật sao?" Mễ Lâu nhìn Mạnh Hiểu Dư hỏi.
"Thật sự!"
"Như vậy...ta một chút cũng không già đúng không?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT-NP] [EDIT] [Hoàn] Nữ Nhân Cổ Đại Thật Đáng Sợ! - Phong Vũ
General FictionTác phẩm: Nữ Nhân Cổ Đại Thật Đáng Sợ! Tác giả: Phong Vũ Số chương: 124 Chương Thể loại : Cổ đại, HE, Võ hiệp, Xuyên không, NP (1x5), Hài hước, Nhất Thụ Đa Công Nhân vật: Mạnh Hiểu Dư x Hàn Như Băng, Hàn Như Sương, Nam Cung Vân Hàn, Dạ Vô Song, L...