Chương 74

1.3K 111 6
                                    

Khi Mạnh Hiểu Dư chặn vài nha hoàn hỏi đường xong, mới có thể tìm được đường đến nhà vệ sinh. Giải quyết xong gánh nặng trong người, Mạnh Hiểu Dư nhẹ nhàng bước ra ngoài. Không phát hiện lúc này có một thiếu niên mặt sẹo đang cười xấu xa đứng phía sau mình.

Thiếu niên không một tiếng động đứng phía sau Mạnh Hiểu Dư.

Giơ tay lên đánh ngất nàng. Sau đó ôm thiếu nữ vào lòng mình, nhảy vài cái đã biến mất.

"Tỷ tỷ......" Hàn Như Sương đứng tại chỗ chờ gần một giờ, lo lắng gọi tỷ tỷ.

"Đừng lo, có lẽ tiểu gia hỏa không biết chúng ta ở chỗ này chờ nàng, nói không chừng đã đi đến Thần Võ Các trước, chúng ta đến Thần Võ Các xem." Nói rồi, xoay người nhanh chân đến Thần Võ Các.

Nhìn bước chân dồn dập của tỷ tỷ, Hàn Như Sương hơi lắc đầu đi theo: "Tỷ tỷ chỉ sợ cũng rất lo lắng cho Dư nhi! Bằng không sao có thể quên mất muốn đến Thần Võ Các nhất định phải đi qua đường này?"

------------------------------------

"Ai u cổ đau quá, ể? Mình đang ở đâu?" Mạnh Hiểu Dư tỉnh lại xoa cổ đau nhức của mình, bắt đầu đánh giá nơi mình đang ở. Không gian nhỏ hẹp, còn hơi đong đưa: "Xe ngựa?" Sau khi đánh giá, Mạnh Hiểu Dư kết luận như vậy. Nhưng rồi lập tức hô lên: "A.....Sao mình lại ở chỗ này? Mình không phải đang ở cùng Như Băng tỷ tỷ cùng Như Sương tỷ tỷ ở Thiết Phiến Môn tham gia Đại Hội Anh Hùng sao? Vì sao lại ở chỗ này? Chẳng lẽ mình lại xuyên không? Huhuhu.....Người ta không muốn xuyên nữa......người ta không muốn rời khỏi Như Băng tỷ tỷ cùng Như Sương tỷ tỷ......."

"Tức phụ nhi, ngươi tỉnh rồi?" Thiếu niên mặt sẹo vẫn luôn ngồi trước xe ngựa, nghe tiếng kinh hô của Mạnh Hiểu Dư thì dừng xe, xốc mành hỏi người đang đắm chìm trong thương tâm vì lại xuyên không không thể gặp được tỷ muội Hàn Như Băng.

"..........." Mạnh Hiểu Dư đang thương tâm bỗng thấy trong xe ngựa có thêm một người, kinh ngạc không thôi.

Nhìn Mạnh Hiểu Dư vì thấy mình mà ngây người. Thiếu niên cười hì hì chui vào xe ngựa, sau đó ngồi cạnh nàng. Vươn tay sờ trán nàng, vờ hỏi: "Tức phụ nhi, ngươi làm sao vậy? Chẳng lẽ vì ngủ mấy ngày nên bị choáng váng?"

"Ngươi mới choáng váng! Cả nhà ngươi đều choáng váng!" Mạnh Hiểu Dư lấy lại tinh thần vô cùng khó chịu đánh bàn tay đang đặt trên trán mình.

"Haha, không ngốc là được." Thiếu niên bị nàng đánh mạnh vào tay, không những không giận lại còn vui vẻ hớn hở cười.

"Này, ngươi là ai? Nơi này là ở đâu? Còn có sao ta lại ở đây?" Nhìn thiếu niên trước mặt, Mạnh Hiểu Dư biết mình vẫn không xuyên không. Vì nàng đã từng thấy thiếu niên này ở Đại Hội Anh Hùng, nàng ấn tượng về vết sẹo thật dài bên má trái của hắn. Nhưng nếu nàng không xuyên không, vậy vì sao nàng lại ở cạnh người này? Như Băng tỷ tỷ cùng Như Sương tỷ tỷ đang ở đâu?

"Haha, tức phụ nhi, ta là tướng công của ngươi! Nơi này là biên cảnh của Long Võ Quốc! Còn vì sao ngươi ở chỗ này!" Nói đến đây, thiếu niên nhếch môi tươi cười xấu xa: "Đương nhiên là ta mang ngươi đến đây?"

[BHTT-NP] [EDIT] [Hoàn] Nữ Nhân Cổ Đại Thật Đáng Sợ! - Phong VũNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ