Trong cái nóng bức người của mùa hè tại thành phố, Lisa ngột ngạt trong không gian chỉ toàn những gương mặt chuẩn mực cao ngạo trong âu phục tối màu, cô chậm rãi di chuyển rời khỏi, hướng sân thượng đi đến. Từ trên cao nhìn xuống, bầu trời đêm ở Seoul không tịch mịch như cái thôn quê ngày trước cô từng sống, nơi này đèn màu rực rỡ lộng lẫy vô cùng.
Cô từng mơ ước sẽ có một cuộc sống ổn định khi còn trong căn nhà gỗ bé xíu, mỗi tối đều nằm gối đầu trên đùi ông, hỏi ông vô vàn thứ trên đời. Ông kể, cô là một thiên thần kém may mắn nên mới gặp phải một lão già neo đơn như ông. Nhà chỉ một phòng đơn, cơm ngày 3 bữa, quần áo mỗi năm thêm 1,2 bộ mới. Nhìn lại những ngày vất vả nhưng luôn đầy ấp tiếng cười đã đi qua, Lisa khó giấu chua xót nụ cười trên môi. Nếu hôm đó cô không cố chấp đòi lên Seoul tìm lại ba mẹ, cũng đã không đẩy ông vào đường cùng... một tội danh gáng xuống đầu ông đã mãi mãi cướp đi tuổi thơ của cô, mọi sự đều do người phụ nữ đó!
~cộp...cộp...cộp~
Tiếng giày cao gót từ phía sau ngày càng gần, làn gió vừa lúc thổi qua mang theo chút hương thơm rất đặc biệt khiến Lisa khó kìm lòng quay người lại
"Tiền bối, sao chị lại ở đây?"
"Tôi nghĩ có thể một mình nên mới đến, thế xin lỗi đã làm phiền."
"Khoan đã." Jisoo trầm lặng nhìn xa xăm về phía Lisa, gương mặt cầu hồn đoạt phách, xinh đẹp mị hoặc đến mức khiến người khác nín thở, nhưng không phải với Lisa!
"Nếu tiền bối không ngại cứ việc ở lại."
Nàng không biểu tình, chậm rãi đi về phía dãy ghế gỗ ngồi xuống, ngã người ra phía sau, đôi mắt trong trẻo phản phất trọn bầu trời, như một bức phong hoa tuyệt đại hiện hữu trong mắt. Cô mơ hồ đảo mắt đi nơi khác, quay lưng về phía nàng.
"Vừa rồi trong thang máy, cảm ơn đã giúp đỡ."
"Tôi không làm gì cả, không cần phải cảm ơn."
Jisoo vô hồn cười nhạt, nàng nghiêng đầu nhìn theo bóng lưng cao ngạo của Lisa. Bờ vai thẳng tắp có chút gầy, dáng người thật hoàn mỹ trong bộ vest bó sát cơ thể. Trong túi kéo ra một gói nhỏ màu đồng, không có gì lạ khi bên trong là thuốc lá. Lisa ngửi thấy khói thuốc liền khó tránh ngạc nhiên quay về phía sau. Làn khói trắng đục phả trong không khí, phía sau là bầu trời tối đen như mực, ẩn hiện mờ ảo gương mặt lãnh cảm vô cùng xinh đẹp, chỉ khoảnh khắc bất chợt như thế mới cảm được diễm mỹ tuyệt tục.
"Có gì bất ngờ?"
Lisa bật cười, vô ý tựa người vào lang cang :" Chị còn điều gì không thể làm không?"
Jisoo hít một hơi thật sâu sau đó phả ra một ngụm khói trắng, thanh hầu kiều chuyển đáp
"Ý tứ của La tiểu thư là thế nào?"
"Sự thật chị còn đổi trắng thay đen được, mấy chuyện cỏn con này chắc chẳng là gì nhỉ?"
Nàng nhếch mép, đại tiểu thư như nàng trước nay chẳng có ai dám vô lễ xúc phạm nàng như thế. Tiểu tử này từ đâu xuất hiện, không muốn tin cũng thấy rõ mọi thứ điều muốn gây khó dễ với nàng!