5.1 Lũng Mây

37 8 0
                                    


Đăng Minh thấy tim dộng thình thịch. Vị trí chơ vơ giữa đất trời giờ không còn lãng mạn chút nào mà chỉ khiến nó thấy toàn thân đầy sơ hở.

Bóng cây in lên mặt cầu, đu đưa, đu đưa, càng làm nó thêm sợ hãi.

Gió đêm thổi vào sâu trong da thịt, lạnh ngắt. Làn sương mờ ảo giăng kín đặc giờ như đang che giấu thứ gì đó nguy hiểm và đáng sợ. Cổ họng Đăng Minh khô khốc, vẫn không dám nuốt nước bọt. Cố gắng căng tai lắng nghe, chỉ thấy tiếng tim mình đang đập liên hồi.

Cây rừng vẫn xào xạc, những bóng lá vẫn đu đưa.

Phải đến vài phút sau Đăng Minh mới dám cử động. Nó không thể cứ đứng trên cầu như thế này mãi được. Mất cả phút để quyết định xuống cầu, Đăng Minh dò từng bước về phía chiếc cổng vòm. Từng tiếng kẽo kẹt của chiếc cầu oằn mình theo mỗi bước chân cũng khiến tim nó run lên từng chập.

Hơi thở bắt đầu trở nên nặng nề khi chiếc rèm rễ cây dần phủ lên đầu, lên cổ. Hôm nay nó không còn ngửi thấy mùi hương hoa hồng kỳ quái khi trước nữa. Bước qua chiếc cổng, cảnh vật phía bên kia núi dần hiện ra, cây và đá.

Không có bóng đen kì lạ nào.

Đăng Minh thở ra khe khẽ, có lẽ chỉ là thần hồn nát thần tính.

Nó đi men theo cầu thang, định xuống dưới dòng nước bên dưới. Nhưng không quay đầu thì thôi, quay đầu rồi Đăng Minh chỉ muốn khóc thét.

Con chim có bộ lông màu xanh lam sẫm, khoang bụng màu trắng. Phần lông trên đầu phủ đến cổ một màu đen tuyền như đang đeo khăn lông. Đôi mắt, chiếc mỏ và cặp chân đều đỏ quạch. Túm lông đuôi dài gấp rưỡi người, xanh thẫm, nhạt dần về phía ngọn. Nhưng tất cả những thứ đó, chỉ khiến nó là một con chim đẹp chứ không có gì đáng sợ.

Điều đáng sợ nằm ở kích cỡ khủng khiếp của con vật. Con chim cao tới ngực của Đăng Minh dù nó đang không đứng thẳng, kích thước không khác gì một con trâu, hoặc một con ngựa trưởng thành. Chiếc lông đuôi quét sát đất của nó ước chừng phải dài tới hai mét. Đôi mắt đỏ ngầu và cái mỏ khổng lồ sứt sẹo lúc này đang chĩa thẳng về phía Đăng Minh. Cổ họng liên tục phát ra những tiếng gừ gừ khó chịu.

Đăng Minh há hốc miệng để thở, nó cảm thấy ngực mình như đang bị ai đó bóp nghẹt. Đôi mắt to cồ cộ của con chim lạ cứ nhìn nó đăm đăm. Khó khăn lắm nó mới không khuỵu luôn xuống, cho dù đôi chân thì đang không ngừng run lên.

Hít thở sâu, hai mắt Đăng Minh quan sát nhất cử nhất động của con vật. Nó run rẩy lặng lẽ nhích từng bước một về phía sau. Con chim vẫn không cử động, chỉ nhìn Đăng Minh không rời.

Đăng Minh tiếp tục bước thêm vài bước nữa. Con vật vẫn không nhúc nhích.

Đăng Minh nuốt nước bọt, bước tiếp.

Tới lúc nó bắt đầu nghĩ là con quái thực ra chẳng quan tâm đến việc nó đi hay ở, thì con chim bất thần chuyển động. Sải cánh mở hé đã khiến đất bụi tung mù mịt. Chỉ một bước chân, con vật đã tới sát Đăng Minh.

Hoảng hồn, Đăng Minh co giò chạy. Tiếng đất rung chuyển phía sau khiến nó chẳng cần quay lại cũng có thể biết con vật kì quái đang đuổi sát ngay sau lưng. Đăng Minh cắm đầu cắm cổ chạy, băng qua hàng loạt cây bụi, dây leo chằng chịt. Nó hoàn toàn không biết mình đang chạy đi đâu, chỉ muốn tránh càng xa con chim điên rồ càng tốt.

Thung Lũng Trong Mây [Full]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ