3. Ngực Người Ta Sao Chị Không Chê

1K 43 0
                                    

Dọc hai bên đường hàng loạt ánh đèn nép mình chen chúc, mỗi màu mỗi vẻ không hề tương phản, ngược lại còn có phần khá khen cho người đấu thầu khu này làm tròn nhiệm vụ.

Dường như vào rất nhiều năm về trước, có một buổi tối cô cùng với mẹ ruột của mình cũng đi ngang một con đường thật đẹp. Rất tiếc khi đó tiếng còi xe cấp cứu, cùng tiếng thở dốc của người đã sinh ra cô, không cho phép cô nhìn bất cứ thứ gì ngoài thân hình của mẹ.

Bất chợt quay trở về hiện thực khi tài xế taxi thông báo đã đến nơi, toà chung cư cao lớn hiện ngay trước mắt. Số tiền hiển thị trên đồng hồ của xe không khiến cô quan tâm, còn bảo rằng cứ coi như là cô tặng thêm cho tài xế, không cần phải thối lại.

" Hôm nay xe ở đâu lại đi taxi vậy con ? "

Tiếng gọi vừa rồi không khiến cô ngạc nhiên, bởi vì hầu như từ lúc cô chuyển về đây thì đã thân với dì lao công của khu chung cư này. Mỗi khi đi đâu về thường cùng dì nói chuyện vài câu, sau đó mới sử dụng thang máy di chuyển đến căn hộ của mình.

" Xe không biết vì sao bị người ta giở trò, con sợ trễ làm nên đón taxi đi cho tiện" – đặt cặp táp trên một bậc hành lang bộ, ngồi xuống bên cạnh dì lao công đó hết sức nhàn rỗi.

" Ai lại như thế nhỉ? Con liên hệ bảo vệ xem camera đi " – một tay dì lau dọn khu cầu thang bộ, trong lúc nói chuyện với cô cũng không có xao nhãng công việc của mình.

" Hẳn sẽ không đích thân ra tay, chắc là thuê người rồi "

Kể ra cũng có một chút không hiểu, cô đối với ai cũng không có gây hấn gì. Lại chỉ mới chuyển đến căn hộ này không lâu lắm, sao lại bị người ta ghét nhanh đến như vậy được chứ ?

" Lúc nãy con nói đi làm rồi sao? Là YG mà con nói có phải không? "

" Vâng, con vừa nhận việc sáng nay "

Cô nhìn thấy dì muốn đưa tay lau cửa kính tay vịn cầu thang, từ trong tay dì đem khăn lau đó hòng giúp dì một chút. Nhưng dĩ nhiên dì lại không để cô làm những chuyện này, dù sao cô cũng là khách của khu chung cư cao cấp, nếu để cho người quản lý nhìn thấy sẽ một phiên quở trách.

" Bàn tay này là để cứu người, con muốn làm cũng là làm tốt ngành nghề danh giá đó " – bà mỉm cười hiền lành vỗ nhẹ lên bàn tay của cô, mới từ từ đem khăn lau tiếp tục làm sạch khung kính đó.

" Không có nghề nào là cao quý hay thấp hèn cả, tất cả đều có hai mặt của nó " – cô không kiểm soát được cơ mặt của mình cùng giọng nói, khác hẳn với vẻ tĩnh lặng của thường ngày.

" Con về phòng nghỉ ngơi một chút, hôm nay thật vất vả "

Ngày đầu tiên đến YG đối với cô chỉ ở mức độ vừa phải, là cô cố tình tìm một cái cớ để rời đi. Không thể để cho người khác nhìn thấy bộ dạng tức giận của mình, dù sao trước mặt người khác cô là một người không dễ biến sắc.

Cánh cửa thang máy nhanh chóng đống lại, người lao công đó một chút dừng lại động tác của mình, nhìn về phía buồng thang máy đầy khó hiểu. Nhất thời vẫn không hiểu mình đã nói gì lỡ lời, lại khiến Trí Tú giống như không còn muốn tiếp tục cuộc trò chuyện của mình.

[JenSoo, Cover]Bác Sĩ, Chị Cứu Em ĐiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ