Nói ra lại cảm thấy là trò cười cho thiên hạ , nhưng cái được gọi là nhà của mình đối với Trân Ni lại vô cùng xa lạ. Từ nhỏ đã sống ở Thâm Quyến, lớn lên lại theo Trí Tú đến Anh Quốc nên cái được gọi là biệt thự của Kim Gia tại Việt Nam, Trân Ni nàng cũng thật giống khách đến thăm.
" Ba à, ba thả con ra đi. Con còn rất nhiều việc phải làm, ba không thể vô lý như vậy được " – bữa cơm thịnh soạn được bày lên trước mặt nàng, rõ ràng nhìn cũng không vừa mắt bằng những món lão công nấu.
Mặc dù nói cũng không phải bị bắt trói gì nhưng Trân Ni có muốn tự ý ra về cũng về không được. Nhìn cái cách ung dung dùng bữa của ông ấy, rõ ràng trái ngược với bộ dạng đang ngồi trên đống lửa của tiểu tình nhân nhà họ Kim.
" Con không ăn xong bữa này cũng không cần thiết nói chuyện "
Cũng không biết dạo này bị sao gì chiếu lên người, hết người này đến người khác muốn mời nàng dùng bữa nhưng toàn là đem theo loại không khí nặng nề muốn chết đi, rõ ràng thức ăn vào miệng cũng không mùi không vị. Khó khăn lắm Trân Ni mới qua được một buổi trưa, cuối cùng Kim Khắc Bửu cũng không chần chừ thêm nữa.
" Con cùng với bác sĩ Kim rốt cuộc là sao hả? "
Tuy rằng ông ấy không thường xuyên có mặt ở Việt Nam nhưng Trân Ni cứ cách một ngày liền đến YG làm náo loạn. Đa phần đều đến phòng riêng của bác sĩ họ Kim kia, cũng chính là người mà Trưởng khoa tim mạch thường xuyên đề cử với Kim Khắc Bửu.
" Con yêu chị ấy, không có gì phải giấu giếm " – năm xưa 17 tuổi còn dám bỏ nhà theo người ta, cớ gì hơn 5 năm sau lại không dám thừa nhận.
" Con lại dám ngang nhiên ở trước mặt ba thừa nhận, Trân Ni ...loại chuyện nữ nhân yêu nhau từ lúc nào đáng tự hào như vậy? " – ly rượu vang trên tay Kim Khắc Bửu khẽ động, ánh mắt hướng về phía Trân Ni tỏ ý dò xét.
Âm thanh không nóng không lạnh đủ để cho nàng nghe thấy, bất quá không xảy ra loại tình huống cẩu huyết kia chính là vừa nghe xong đã ra tay đánh con như phim ảnh thường đề cập. Nhưng cũng không tính là vui vẻ gì mấy, dù sao đây cũng là đứa con gái duy nhất của Kim Gia nhà họ.
Về việc cái gọi là đáng tự hào thật ra cũng không có gì gọi là tự hào, chỉ là có sao nói vậy. Lại nói một chút về tình yêu truyền thống đi, ba mẹ của nàng chẳng phải hợp phong tục lễ nghĩa đó sao? Nhưng sống với nhau thời gian cũng đến bước đường cùng, khi mẹ chưa mất ba đã có tiểu tam. Sau khi mẹ mất lại còn cưới luôn người phụ nữ Thâm Quyến kia làm vợ. Bà ấy ngoài mặt sinh cho ba một đứa con trai nhưng khoảng thời gian cùng bà ta ở Thâm Quyến, Trân Ni chính vì không ít lần nhìn thấy bà ta ngoại tình mà bản thân bị đánh đến sống dở chết dở.
Thôi đi, cái được gọi là tình yêu vốn dĩ vô cùng phức tạp. Nam nữ hay nữ nữ cũng chỉ là hình thức bên ngoài, quan trọng là yêu làm sao để không cảm thấy về sau hối hận. Còn miệng lưỡi của người đời chính là thứ không đáng để bận tâm nhiều đến vậy.
" Nếu như ba có ý nghĩ ngăn cản con với chị ấy, ba cũng biết không có khả năng "
Tuổi thơ của nàng sống trong nhượng bộ, từ mẹ kế đến đứa em cùng cha khác mẹ đó. Kể từ lúc nàng gặp được Trí Tú, cũng là lúc bản thân không còn muốn nhượng bộ ai thêm một lần nào nữa.
BẠN ĐANG ĐỌC
[JenSoo, Cover]Bác Sĩ, Chị Cứu Em Đi
CasualeAuthor: Phiennhi Cover: yeuchaeng Fic đã được sự đồng ý của tác giả