32. Ngày Mà Em Biết Được Sự Thật

269 11 0
                                    

" Lão công ..."

Bọn họ hiện tại cũng đã di chuyển ra đến bãi đỗ xe rồi, dọc đường đi Trân Ni vẫn không ngừng gọi lấy cô. Vừa rồi rõ ràng nhìn thấy Trí Tú giống như vừa khóc xong, thử hỏi nàng làm sao lại không lo lắng mới được chứ?

" Chị chỉ là phải phẫu thuật liên tục nhiều tiếng liền nên mắt có chút đỏ lên "

Vừa rồi là cô sơ ý cho rằng phòng tối Trân Ni nhìn không thấy, hôm nay không biết là tình huống gì nữa. Đã chịu đựng được nhiều năm như vậy, sao có thể nhất thời mất bình tĩnh đến độ như hôm nay. Không được, về sau nhất định phải cố gắng không thể lộ ra sơ hở...

" Chị không phải đang lừa em đấy chứ? " – dạo gần đây tên lão công giống như có nhiều chuyện giấu nàng, Trân Ni nhất thời đa nghi hỏi lại một lần nữa.

" Em cho rằng chị giống tiểu tình nhân như em hở chút liền mắt mũi tèm lem sao? " – cũng không biết học ai tính nói dai như vậy, đã nói suốt cả chặng đường về đến nhà vẫn không chịu kết thúc vấn đề này.

" Em không thèm quan tâm chị nữa "

Hôm nay quả thật bị đả kích trầm trọng, hơn nữa lại trải qua ca phẫu thuật kéo dài làm cho cô thật sự mệt mỏi. Về đến nhà dự định làm chút gì đó cho Trân Ni ăn nhưng tiểu tình nhân lại nói cô cứ đi tắm trước đã, nàng hôm nay sẽ đích thân xuống bếp ngược lại chiều chuộng dạ dày của cô.

Tuy nói thức ăn Trân Ni nấu cũng không tính là ngon lắm nhưng cũng không đến nổi ăn không trôi. Dù sao lâu lâu để nàng nội trợ cũng tốt, bộ dáng mặc tạp dề loay hoay dưới bếp đó nhìn sao cũng thật đáng yêu. Cho dù thiệt hại đem đến có đôi khi không thể kể xiết.

" Ưn... lão công, chị sao lại tắm nhanh như vậy? "

Vừa rồi còn dự định nấu xong món này sẽ ra bên ngoài bày trí thật bắt mắt mới gọi cô ra dùng bữa. Chưa gì hết đã có một vòng tay ôn nhu đem ra trước, chiếc bụng nhỏ của nàng cũng vì thế bị ghì chặt vào thân thể vốn đã nóng rực từ phía sau.

" Là em chậm tay chậm chân quá thôi, sau này về làm con dâu của người ta sẽ bị mẹ chồng la chết mất "

Dù sao so với trước đây đã vô cùng tiến bộ lắm rồi, chỉ là cô muốn trêu chọc nàng một chút sao đột nhiên lại đưa tay tắt bếp, tâm trạng lập tức tuột dốc không phanh. Còn là bộ dạng nước mắt lưng tròng, doạ Trí Tú một phen không biết mình lại làm gì đắc tội với Trân Ni.

" Lão công, quả thật mẹ chồng không thích em. Em phải làm sao đây? " – người ta đã cố gắng lắm rồi không suy nghĩ tới nữa, nhưng có cần một câu liền nói trúng tim đen người ta không vậy?

" Chồng em còn chưa có, lấy đâu ra mẹ chồng? "

Rõ ràng nếu như bình thường cô nên dỗ tiểu tình nhân nín khóc trước đã, nhưng hiện tại cô lại đang bận thắc mắc một số chuyện. Trân Ni lấy chồng lúc nào sao cô không biết vậy? Còn có luôn cả mẹ chồng từ bao giờ mà ở đó thích hay không thích.

" Đồ sở khanh này, hôm trước ở bờ sông chị nói muốn lấy em, chị muốn nuốt lời? "

Hôm đó mặc dù Trân Ni biết cô có hơi men trong người nhưng rõ ràng đã hứa với người ta thì phải giữ lời, bây giờ bày ra bộ mặt vô tội vậy là có ý gì? Định chơi qua đường với nàng thật hả?

[JenSoo, Cover]Bác Sĩ, Chị Cứu Em ĐiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ