Có một khoảng thời gian tôi rơi vào một trạng thái lo lắng cùng cực, đó là hơn một tuần lão công chị ấy không hề gọi cho tôi. Có lẽ cuộc gọi cuối cùng tôi nhận được, là cái hôm mà chị ấy hỏi tôi về chìa khoá căn nhà ở Thâm Quyến. Trong suốt một tuần đó tôi không ngừng gọi cho ba, nhưng cũng không có bất cứ một sự phản hồi nào. Cả ba và chị ấy có phải xảy ra chuyện rồi hay không? Không thể chờ đợi thêm nữa, tôi vội vàng book một vé máy bay đến Thâm Quyến vào một buổi tối ngày chủ nhật.
Có điều gần đến giờ ra sân bay, bụng dưới của tôi không ngừng co thắt, tình trạng này cứ lặp lại trong suốt hai ngày qua. Bởi vì có dự cảm không tốt, tôi quyết định mặc kệ cơn đau thắt của mình cố gắng lên taxi di chuyển ra sân bay. Nhưng có lẽ tôi đã quá coi thường tình trạng của mình, khi taxi chỉ mới chạy được hơn nửa đường tôi đã chịu không nổi.
Khi tôi tỉnh lại người đầu tiên nhìn thấy chính là mẹ chồng của tôi, còn có cái đuôi nhỏ hiện tại của mẹ chồng là Tiểu Lisa cũng túc trực bên mình. Họ nói họ đến nhà tìm tôi nhưng không gặp, sau đó gọi cho tôi lại là lúc tài xế taxi đưa tôi vào viện. Đến lúc này không thể giấu họ được nữa, chuyện tôi có thai đã ở tháng thứ hai rốt cuộc cũng để cho họ biết. Có điều họ lại không biết được, tôi đang mang trong mình một thai nhi không khoẻ mạnh.
” Con mang thai tại sao không nói với mẹ, con còn muốn qua Thâm Quyến để làm gì? ”
Thời gian này Thái Anh bị chi phối bởi bảng hợp đồng với Lạp Thị, không có thời gian nhiều cho con dâu như trước đó. Việc Trân Ni mang thai con của Trí Tú khiến Thái Anh rất vui, nhưng tình trạng của Trân Ni dường như có chút không ổn.
” Lão công có vẻ gặp chuyện rồi, cả ba cũng vậy. Con không thể liên lạc được với hai người họ…” – cái đêm trước khi Trí Tú đi Thâm Quyến, trực giác luôn nói cho nàng biết rất có thể sẽ có chuyện xảy ra.
” Em bình tĩnh đã, mang thai đừng nên quá xúc động ”
Lisa nhìn thấy rõ sự lo lắng trong đôi mắt của Trân Ni, đúng là rất giống như nhưng gì Lisa từng nói về Trân Ni trước đây. Phụ nữ cá tính hay mạnh miệng đến thế nào, khi thật lòng yêu một ai đó sẽ cho phép người đó làm họ tổn thương.
” Mẹ sẽ qua Thâm Quyến, nhưng con bắt buộc phải ở lại đây tịnh dưỡng ” – với tính cách của Trí Tú, cho dù bận rộn cách mấy cũng sẽ không để mất liên lạc với Trân Ni một tuần. Quả thật là có chuyện xảy ra, Thái Anh nhất thời cảm thấy bản thân cần phải ra tay giải quyết.
” Chị yên tâm qua đó đi, công trình hợp tác với Lạp Thị cứ để em theo dõi ” – mặc dù Lisa đã bị Lạp Thành Hữu trục xuất khỏi tập đoàn Lạp Thị, nhưng trên giấy tờ Lisa vẫn có quyền với công trình này cho đến khi hoàn toàn hoàn thiện.
” Công trình đó cứ để người của P.C.E lo là được rồi, cô giúp tôi chăm sóc cho Trân Ni có được không? ” – Tuy rằng dịch vụ ở bệnh viện này rất tốt, nhưng Trân Ni đang ở trong giai đoạn rất nhạy cảm, vẫn cần người ở bên cạnh trấn an tâm lý.
Có thể nói ngoại trừ lão công, tôi cho đến cuối cùng cũng chỉ có ba. Nhưng hai người họ hiện tại đều đồng loạt biến mất, mẹ chồng thay tôi qua Thâm Quyến tìm họ ngay trong đêm hôm đó. Cuối cùng Lisa chính là người duy nhất ở bên cạnh tôi lúc này, bởi vì mẹ chồng căn dặn chị ấy phải trông chừng tôi, nên chị ấy rất ngốc cho dù có vào toilet cũng phải vọng ra nói chuyện, như thể rằng sợ tôi đi mất.
BẠN ĐANG ĐỌC
[JenSoo, Cover]Bác Sĩ, Chị Cứu Em Đi
Ngẫu nhiênAuthor: Phiennhi Cover: yeuchaeng Fic đã được sự đồng ý của tác giả